BÀ GIÀ PHÁ LUẬT - Trang 138

25

Chánh thanh tra Petterson thấy thật không thể hiểu được. Hai bức tranh quý
giá đã bị đánh cắp khỏi Bảo tàng Quốc gia, và cho dù cảnh sát đã chặn
đường, kiểm tra tất cả các hành khách trên các chuyến tàu và máy bay, liên
lạc với nhiều hãng cho thuê xe, họ vẫn không có đầu mối nào. Cũng chẳng
có nhân chứng nào ở bảo tàng. Tất nhiên không thể như vậy. Những tên
trộm chẳng thể nào biến mất như làn khói được. Rõ ràng chúng đã trốn
thoát trong một chiếc xe trước khi nhân viên bảo tàng nhận ra rằng các bức
tranh đã bị đánh cắp. Ông từng nghe nói các nhân viên bảo tàng không phải
lúc nào cũng nhận ra giá trị của những thứ nằm trong các bộ sưu tập của họ.
Chánh thanh tra Petterson là một người đàn ông trung niên đang ở thời kỳ
sung sức nhưng tâm tư lại khá u sầu. Vụ này dường như vô vọng. Ông
chẳng có chút ý niệm sẽ giải quyết vụ đánh cắp tác phẩm nghệ thuật này
như thế nào. Ông biết tất cả mọi thứ về vũ khí, đạn dược, truy đuổi bằng xe
và những vụ tống tiền, nhưng còn vụ này? Cảnh sát thậm chí còn chẳng thu
nhận được gợi ý nào từ thế giới ngầm. Những người chỉ điểm họ đã liên lạc
đều chưa nghe ngóng được bất cứ điều gì.

“Hẳn vụ này đã được lên kế hoạch trong nhiều năm,” đồng nghiệp của

ông, Rolf Strömbeck, một người đàn ông trung tuổi để râu, vừa nói vừa sắp
xếp giấy tờ trên bàn. “Cứ hình dung đến chuyện đào thoát mà không để lại
bất cứ dấu vết hay đầu mối nào xem. Chúng ta không có vân tay và cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.