BÀ GIÀ PHÁ LUẬT - Trang 139

chẳng thể thấy bất cứ ai khả nghi từ hình ảnh của máy quay giám sát. Tôi
thật không thể hiểu được chuyện này.”

“Máy quay bao quát căn phòng Trường phái Ấn tượng đã bị tắt – bọn

trộm đã rút phích ra.” Petterson thở dài. “Phù, đi uống một cốc cà phê đã.”

Hai người đàn ông đứng dậy và rồi cứ đứng cạnh chiếc bàn để đồ giải

lao, máy pha cà phê đặt cạnh hoa quả và bánh quy. Đây là cốc cà phê thứ
sáu của chánh thanh tra Petterson trong ngày. Cà phê nóng và có mùi nhựa,
nhưng ít ra nó cũng cho ông thứ caffein mà ông rất cần lúc này. Chắc chắn
phải có những manh mối khác; vấn đề chỉ là làm sao khám phá ra chúng.
Điều đó làm ông nghĩ về những vị khách tham quan bảo tàng.

“Đến lúc tìm ra ai đã ở bảo tàng ngày hôm đó và đưa họ tới để thẩm

vấn rồi. Chắc chắn phải có những người khác ngoài những người già lẩm
cẩm mà bảo vệ đã nhắc tới.”

“Những người già đó có nói về một gã đàn ông tóc nâu và một bà già

nghĩ rằng hắn ta cực kỳ tử tế. Bà ấy thậm chí còn ước rằng hắn ta là con trai
mình nữa,” đồng nghiệp của ông thở dài.

“Nhưng một bà già khác thì tố cáo hắn là tên trộm. Bà ấy nói hắn đã

cố giật túi xách của bà. Những người già về hưu đó hẳn đã bị sốc bởi tiếng
chuông báo động.”

Petterson trở nên yên lặng và bắt đầu trầm ngâm suy nghĩ về tuổi già.

Cứ thử nghĩ nếu ta trở nên lẩm cẩm tới vậy xem. Liệu chính ta rồi cũng sẽ
trở thành như thế? Kể từ giờ trở đi ông nên ăn hoa quả và rau nhiều hơn;
ông từng nghe rằng ăn kiêng sẽ tốt cho trí não. Ông cầm lấy một quả táo từ
chiếc tô đựng hoa quả và gật đầu với đồng nghiệp.

“Chúng ta sẽ xem xét các biển báo chứ? Đó là tất cả những gì bọn

trộm bỏ lại.”

“Cứ như thể chúng ta sẽ biết thêm được gì từ những cái đó…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.