BÀ GIÀ PHÁ LUẬT - Trang 141

“Tôi chưa từng nhìn thấy thứ gì như thế trong suốt những năm ở trong

lực lượng cảnh sát,” đồng sự của ông trả lời. “Ai lại đi treo một tấm biển
như vậy chứ, và tại sao?”

“Chắc chắn đó là một tấm biển viết tay, trong khi những tấm biển khác

được in ra từ một máy in thông thường. Đó là chữ viết tay của một ai đó.”

“Nhưng liệu SẼ QUAY LẠI SỚM có phải của người nào đó đã phát

hiện ra tên trộm và chạy đi rung chuông báo động không? Nếu là như thế
thì chúng ta cần phải liên lạc sớm với người đó.” Ông cắn đầu bút nghĩ
ngợi. “Chúng ta cần phải hỏi người đó để có thể triển khai tiếp, nhưng vấn
đề là, làm sao làm được việc đó bây giờ?”

Chánh thanh tra Petterson nghĩ đến nhiều phương án khác nhau nhưng

chẳng thể nghĩ ra được cái nào tốt.

“Nếu chúng ta nói rằng chúng ta tìm kiếm người đã viết một tấm bảng

với dòng chữ SẼ QUAY LẠI SỚM, thì chúng ta sẽ nhận được phản hồi từ
khắp Thụy Điển – và có thể đảm bảo rằng không ai trong số đó là trộm.
Chẳng tên trộm chuyên nghiệp nào lại để lại dấu vết rõ ràng như vậy cả.
Bọn chúng đã đeo găng tay khi làm ra những tấm biển in, nhưng tấm biển
này thì có những vết vân tay rất rõ ràng in trên mực. Anh có thấy những
ngón tay cái ở góc không? Thứ mực đen đó hẳn là rất dính.” Petterson đẩy
tấm biển sang cho đồng sự của mình.

“Ông biết không? Tấm biển này chẳng dẫn tới dâu cả. Tôi chỉ có thể

nhìn thấy một công dụng của nó.” Strömbeck đứng dậy, mở cửa và treo tấm
biển SẼ QUAY LẠI SỚM vào tay nắm cửa bên ngoài. “Giờ chúng ta sẽ đi
dạo và ăn trưa trong thành phố. Thế thì ít ra chúng ta cũng được yên bình
một lúc.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.