BÀ GIÀ PHÁ LUẬT - Trang 187

35

Cái ngày mà họ trì hoãn bao lâu cũng đã đến: ngày họ tự thú với cảnh sát.
Martha đã dự tính rằng họ nên đến một đồn cảnh sát nhỏ, ấm cúng nơi bà
có thể nói chuyện với một viên cảnh sát lịch thiệp trong yên bình và tĩnh
lặng. Nhưng đồn cảnh sát cũ ở Old Town – đồn cảnh sát có những chiếc
đèn lồng đỏ duyên dáng treo ở cổng vào – đã đóng cửa. Họ sẽ phải tới
Kronoberg, một tổ hợp to lớn ở Kungsholmen, ở đó có cả các buồng tạm
giam và đủ thứ khác. Bà liếc nhìn tòa nhà gạch đỏ hùng vĩ đó và nhún vai.
Nơi này làm bà cảm thấy như mình là một tên thủ ác thực sự, và điều đó
làm bà cảm thấy khó chịu cho tới khi bà nhận ra rằng mình đúng là như thế.
Cùng với những người bạn của mình, và kéo theo chiếc xe đẩy mua hàng,
bà dừng lại ở bàn tiếp dân, chòng chọc nhìn người phụ trách và nói:

“Tôi muốn trình báo một vụ phạm tội.”

“Vâng, thế các ông bà bị cướp sao?”

“Không, đó là một vụ bắt cóc tống tiền.”

“Bắt cóc tống tiền?” Cô gái đằng sau quầy tái xanh mặt và nhanh

chóng liên lạc với ai đó qua đường dây nội bộ. Martha chẳng thể nghe rõ cô
nói gì, nhưng ngay sau đó một cảnh sát to lớn, cơ bắp xuất hiện. Anh ta có
vẻ chẳng hề tốt tính như bà đã dự tính, và khi bà khẽ nhún đầu gối chào,
anh ta trông rất ngạc nhiên.

“Đằng này,” anh ta nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.