BÀ GIÀ PHÁ LUẬT - Trang 198

“Nhưng trở thành một tội phạm – anh chẳng bao giờ, chẳng bao giờ

dám mơ về điều đó. Mặt khác, em có nhìn thấy trên tờ báo đó không? ‘Một
trong những vụ trộm tranh lớn nhất Thụy Điển!’ Trời ạ, anh bắt đầu cảm
thấy ngưỡng mộ mẹ. Bà đã làm điều gì đó để thay đổi cuộc đời mình, trong
khi anh vẫn cứ mãi đi trên những lối mòn cũ. Anh càng làm việc nhiều hơn,
thì nó chỉ càng trở nên tệ hơn.”

“Chúng ta ai chả thế,” Emma phụ họa.

“Đúng vậy, nhưng lương của anh giờ chẳng còn đủ tiêu nữa. Từ khi họ

cải tạo lại hệ thống cấp thoát nước ở tòa nhà của bọn anh, giá thuê nhà đã
tăng gấp ba và giờ anh chị sẽ phải chuyển nhà. Anh không hề muốn sống ở
vùng ngoại ô.”

“Chà, thế thì anh cũng sẽ phải trở thành tội phạm, hoặc xin mẹ tạm

ứng trước một phần tiền thừa kế đi,” Emma nói.

“Anh chẳng tin vào bất cứ món thừa kế nào, mẹ có thể sẽ sống hai

mươi năm nữa.”

“Anh nói đúng. Với lại, chúng ta phải làm gì đó để xứng đáng được

thừa kế.” Emma nhìn tòa nhà màu xám trát bên ngoài bằng sợi amiante nơi
mẹ cô đã sống những năm vừa qua. Cô hít vào thật sâu. “Nếu bà bị bắt vào
tù, chúng ta sẽ phải đến thăm bà thường xuyên hơn một chút. Quan tâm tới
bà. Hoặc nếu không chúng ta sẽ phải cuỗm số tiền đó bằng một cách nào
khác.”

“Em nói nghe hệt như một tên tội phạm chính hiệu.”

“Nào, nào, em đâu đi quá xa như vậy chứ,” Emma nói, “nhưng nó quả

là rất truyền cảm hứng…”

Khi người quét dọn tạm thời, Petra, tới để lấy xe đẩy dọn vệ sinh ở chái
nhà, cô đã rất ngạc nhiên. Những chiếc găng tay cao su của cô đã biến mất
và những bức tranh mà cô đã lấy xuống từ phòng Công nương Lilian cũng
không còn ở trong xe đẩy nữa. Chiếc bình xịt cửa sổ Ajax của cô cũng đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.