BÀ GIÀ PHÁ LUẬT - Trang 204

“Hừm, tôi thấy thú vị đấy. Vậy thì ít nhất phần đó trong câu chuyện

của họ là sự thật. Nhưng còn chuyện treo những bức tranh trị giá ba mươi
triệu trong căn phòng đó, thì tôi không tin,” Petterson nói.

“Những bức tranh đó đã biến mất khi họ ở Phần Lan,” Strömbeck bổ

sung. “Họ có thể đã bịa chuyện và làm sao chúng ta có thể có được chứng
cứ về thứ gì đó đã biến mất chứ?”

“Vấn đề chính là ở đó và bà già đó đã khẳng định rằng họ tới Helsinki

trên chuyến phà Silja Serenade,” Petterson nói. “Nhưng họ lại có tên trên
chuyến phà Mariella của hãng vận tải Viking Line và một vài vật dụng của
họ đã được tìm thấy trên chuyến phà đó.”

“Có lẽ họ chỉ gọi chuyến phà đó là Silja Serenade thôi,” Strömbeck

đoán bừa. Anh đã tham gia nhiều vụ điều tra phức tạp và biết rằng cần phải
giải tỏa không khí khi đã sa lầy vào những chi tiết.

“Chúa ơi, đến cả tên phà cũng không đúng nữa,” Petterson thở dài.

“Có thể sẽ tìm ra gì đó khi lục soát phòng của họ ở viện dưỡng lão,”

Lönnberg, đồng nghiệp của họ được tạm thời cử tới từ Norrmalm, ung dung
nói. Anh đã nói chuyện với các nhân viên ở Nhà Kim Cương, và có thể đã
nhìn mọi việc theo một góc nhìn mới. “Những vụ trộm đã được lên kế
hoạch kỹ lưỡng. Hẳn phải có những tờ giấy nhớ ở trong một ngăn kéo đâu
đó… những mảnh giấy mà bọn họ đã để quên.”

“Anh nói đúng. Anh mang theo hai người tới Nhà Kim Cương nhé,”

Petterson nói.

Viên thanh tra gật đầu, đứng dậy lấy áo khoác. Đành rằng bên ngoài

trời nắng, nhưng gió khá lạnh.

“Lục soát một viện dưỡng lão,” Lönnberg thở dài khi đứng ở ngưỡng

cửa. “Công việc này chẳng bao giờ ngừng làm tôi ngạc nhiên.”

“Đừng quên xem bên trong các hộp bánh nữa nhé,” Strömbeck trêu

anh. “Hoặc sao không tìm dưới đệm nhỉ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.