BÀ GIÀ PHÁ LUẬT - Trang 205

“Chúng ta phải nhìn nhận nghiêm túc chuyện này đấy,” Petterson nói

giọng chua cay. “Chúng ta không thể lờ vụ này đi chỉ bởi vì có năm người
già thú nhận cùng một tội.”

“Nhưng liệu năm người hưu trí có thể thực hiện nổi một vụ trộm tranh

mà đến tội phạm chuyên nghiệp cũng khó lòng ra tay trót lọt? Thành thực
mà nói, tôi nghĩ họ đang trêu chúng ta thôi,” Lönnberg nói.

“Đúng, đó rất có thể là lời giải thích cho mọi chuyện, bởi vì bất chấp

thực tế là cả những bức tranh và số tiền chuộc đều biến mất, những người
già hưu trí đó vẫn cứ say sưa lải nhải rằng đó là vụ phạm tội hoàn hảo,”
Petterson thở dài.

Mấy người đàn ông bật cười với nhau.

“Họ nói họ định lấy số tiền trong hai chiếc xe đẩy mua hàng bằng cách

tráo đổi với hai chiếc xe đẩy giống hệt mà họ đã nhét đầy giấy báo ở bên
trong. Nhưng rồi, và hãy nghe kỹ nhé…” Petterson tiếp tục “… rồi họ nói
rằng toàn bộ số tiền đó hẳn đã bị cuốn trôi xuống biển.”

“Mười triệu đâu thể bị cuốn xuống biển – các xe đẩy mua hàng cũng

vậy,” Strömbeck phản đối. “Các máy quay giám sát cho thấy gì?”

“Không có gì đáng kể. Các thủy thủ làm việc ở đó, Janson và

Allanson, thường dùng vòi xịt boong xe, có vẻ bụi bẩn và muối đã bắn vào
các ống kính máy quay. Tôi chẳng hiểu họ lắp camera vào đó làm cái gì
nữa. Đúng lúc cần dùng thì chẳng ghi lại được gì. Tôi đã xem các băng
hình. Cứ như đang nhìn vào một nồi lẩu thập cẩm vậy. Trong một số cảnh
có thể thấy thứ gì đó giống như những bóng đen mang ô. Cứ như thể các tài
xế cầm ô đi loanh quanh trên boong xe vậy! Không thể nào! Nhưng ngoài
ra Janson và Allanson chẳng nhận thấy bất cứ điều gì đặc biệt cả và họ chắc
chắn không hề nhìn thấy nhóm người già hoặc những chiếc xe đẩy mua
hàng đó.”

“Tôi đoán là số tiền đó ở trong hộp bánh ở viện dưỡng lão,”

Strömbeck nói và cười nhăn nhở.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.