BÀ GIÀ PHÁ LUẬT - Trang 224

“Như thế nghe hay đấy, có lẽ điều gì đó về Moses lang thang trên sa

mạc – hoặc có lẽ tôi sẽ thử tự viết một bài thơ. Như thế bà ấy sẽ hiểu là tôi
đang cố gắng vì bà ấy.”

“Đó là một ý nghĩ tuyệt đẹp.” Vị mục sư lấy ra một chiếc bút và xé

một tờ giấy từ cuốn nhật ký của mình ra. “Đây,” ông ta nói và đưa tờ giấy.
Brains nghĩ một lúc lâu xem nên viết gì trong khi vị mục sư ngồi yên không
nói một lời nào để tránh làm ông phân tâm. Chậm rãi và cẩn trọng ông viết
bài thơ của mình:

Martha, tôi với bàn tay mình ra

Tới những nơi bí mật đó, bà yêu quý…

Tôi chào mừng Ánh Sáng trên mảnh đất xa lạ này.

Khi bà nghĩ tới tôi, chẳng có gì phải sợ hãi cả;

Cùng nhau chúng ta có thể đón một mùa xuân mới…

Cùng nhau, bà và tôi.

Ông chỉ mã hóa được chừng đó, vị mục sư sẽ không hiểu được bất cứ điều
gì nhưng Martha thì hiểu. Ông suy ngẫm điều bà đã viết về số tiền trong
ống nước. Số tiền đó sẽ cho họ một cuộc sống tốt đẹp hơn khi họ ra khỏi tù.
Nhưng trong bài thơ của bà còn có một kế hoạch được ẩn giấu. “Rất giàu tự
do/Cùng nhau ta hãy đi”. Bà đang lên kế hoạch làm gì đó…

“Như đã nói đấy, tôi không giỏi làm thơ,” Brains thú nhận và đưa

những gì mình đã viết cho vị mục sư. “Nhưng Cha nghĩ bà ấy có thích bài
thơ này không?” Vị mục sư xem qua bài thơ và mỉm cười động viên.

“Đó là những lời lẽ tuyệt đẹp. Tôi chắc chắn bà ấy sẽ cảm động.”

Sau khi vị mục sư rời đi, Brains cảm thấy vô cùng phấn chấn. Ông và

Martha đã tìm ra cách để liên lạc với nhau, và sớm muộn gì ông sẽ biết
người phụ nữ tuyệt vời này đang toan tính làm gì tiếp theo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.