BÀ GIÀ PHÁ LUẬT - Trang 26

3

Tiếng xe hú còi tắt dần trên đường phố và xa xa đâu đó một chiếc quạt đang
quay vù vù. Martha chớp chớp mắt rồi mở hẳn ra. Một tia nắng lọt qua cửa
sổ và mắt bà dần quen với tia sáng yếu ớt. Các cửa sổ đều bẩn và cần phải
được lau sạch, những tấm rèm in hoa mà bà đã tự tay treo lên để làm sáng
căn phòng cũng cần được làm sạch. Hiển nhiên bây giờ chẳng ai quan tâm
tới việc giữ sạch mọi thứ, còn bà thì chẳng thể tự mình xoay xở làm những
việc đó nữa. Martha ngáp dài, nhưng tâm trí bà rối bời và bà chẳng thể nào
nghĩ cho thực sự thông suốt. Ôi trời, ôi trời, bà mới cảm thấy chậm chạp và
mệt mỏi làm sao. Kể từ bữa tiệc đó, bà cứ cảm thấy dường như có một đám
mây nhỏ bằng kẹo cao su tích tụ trong đầu. Tất nhiên, rượu vang và những
viên thuốc bà uống hằng ngày đã không hòa quện với nhau tốt lắm. Nhưng,
họ đã vui làm sao chứ! Giá mà họ có thời gian để dọn dẹp và quay trở lại
phòng của mình… Đúng vậy, giá họ không ngủ quên…

Martha ngồi trên mép giường và xỏ chân vào dép. Ôi, thật mất mặt và

giám đốc Mattson đã la mắng một cách vô cùng giận dữ. Bà liếc nhìn sang
chiếc bàn con cạnh giường. Trên đó có chiếc mở nút chai mà Brains đã đưa
cho bà để “dành cho những bữa tiệc tương lai”, như ông đã nói. Nhưng,
buồn thay, giờ sẽ không có bữa tiệc nào như thế nữa. Sau bữa tiệc đó, y tá
Barbara đã nhốt bọn họ trong phòng và họ chỉ có thể rời khỏi tầng dưỡng
lão khi có nhân viên theo kèm. Và trên hết, họ đã được kê những viên thuốc
nhỏ màu đỏ “để bình ổn lại”. Cuộc đời mới trở nên buồn chán làm sao!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.