BÀ GIÀ PHÁ LUẬT - Trang 276

“Em thấy đấy, em yêu,” ông ta giải thích, “nếu Nhà Kim Cương mà

sinh lời hơn nữa, thì chúng ta có thể mở thêm nhiều viện dưỡng lão hơn.
Khi đó, em yêu ạ, anh sẽ giàu.”

Chúng ta sẽ giàu chứ, cô ta nghĩ, nhưng không nói ra. Thay vào đó, cô

ta đề xuất một vài cách cắt giảm chi phí để làm ông ta vui lòng. Cô ta thậm
chí còn cảm thấy hơi xấu hổ về một trong những gợi ý của mình.

“Nếu chúng ta cho những nhân viên hiện tại nghỉ việc và sau đó thuê

những người nhập cư thế chân, thì chúng ta có thể trả lương thấp cho họ.
Họ sẽ không dám càu nhàu, mà sẽ vui vẻ vì có việc,” cô ta đánh liều, không
chắc ông ta sẽ phản ứng thế nào.

“Cục cưng của anh, em thật tuyệt vời,” ông ta đã trả lời như vậy và kể

từ ngày đó trở đi ông ta đã nhìn nhận cô ta với con mắt khác. Cô ta có thể
cảm thấy sự nể trọng của ông ta và giờ đây cô ta cảm thấy mình không chỉ
như người đàn bà của ông ta, mà còn như cộng sự làm ăn của ông ta nữa.

Cô ta thu những giấy tờ trên bàn của mình lại, kiểm tra để chắc mình

không quên bất cứ thứ gì trong khay đựng giấy tờ, và đứng dậy. Rồi cô ta
khoác áo choàng vào và đi về phía cửa. Ngày hôm qua, Ingmar đã đề cập gì
đó về việc có lẽ họ nên điều hành công việc cùng nhau. Cô ta mỉm cười
một mình. Cô ta đã tới gần với mục tiêu của mình, gần đây mọi chuyện đã
xảy ra quá nhanh so với những gì cô ta trù tính.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.