BÀ GIÀ PHÁ LUẬT - Trang 328

“Thế nếu họ hỏi về những khoản rút tiền lớn mà tôi đã muốn thực hiện

thì sao?” Anna-Greta hỏi.

“Chỉ cần nói là lãi suất đã tăng lên và bà đã đổi ý.”

Nhìn chung hôm đó là một ngày tuyệt vời, và khi Gunnar xuất hiện

sau bữa tối, niềm vui sướng của Anna-Greta đã trở nên vô bờ bến. Bà biến
mất cùng ông vào trong phòng, bất chấp lúc đó đã tối muộn rồi, những nốt
nhạc của bài “Niềm tin thơ ấu” nhanh chóng vang lên. Khi Lapp-Lisa hát
“Niềm tin thơ ấu, Người là chiếc cầu bằng vàng dẫn tới thiên đàng”, hai
người bọn họ cùng hát theo như bình thường, nhưng rồi chiếc kim bị kẹt lại
ở “chiếc cầu vàng, chiếc cầu vàng”. Nó cứ lặp lại như vậy mãi một lúc lâu
cho tới khi cuối cùng một tiếng kèn kẹt vang lên khi chiếc kim chạy ngang
qua đĩa. Rồi thì yên lặng hoàn toàn và những người khác nhìn nhau đầy hy
vọng. Có lẽ Gunnar đã chủ tâm lấy chân đạp vào chiếc máy hát chăng?
Nhưng rồi chiếc máy hát lại được bật lên, và “Niềm tin thơ ấu” lại vang lên
lần nữa, nhưng lần này là có hai chỗ kim bị kẹt ở cuối. Đến lúc này tất cả
bọn họ đều chúc ngủ ngon, cảm ơn nhau vì một ngày tốt đẹp và đi về
phòng mình.

Mặc dù vậy, chẳng bao lâu sau hai cánh cửa đã lại mở ra, Brains và

Rake chạm mặt nhau ở phòng sinh hoạt chung.

“Khó ngủ quá,” cả hai đều nói và quay trở lại phòng mình. Chẳng bao

lâu sau đó họ lại mở cửa phòng mình, nhưng ở những thời điểm khác nhau,
và mỗi người bọn họ lẻn vào để gặp người phụ nữ mà họ đã nhớ nhung bao
lâu. Chẳng ai trong số họ lên những kế hoạch phạm tội trong đầu mình,
nhưng, nếu xét đến diễn biến tình hình lúc này, có lẽ họ nên tận dụng thời
gian tốt hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.