BÀ GIÀ PHÁ LUẬT - Trang 336

“Ôi, chúng cháu xin lỗi!” họ nói.

“Cảm ơn các cháu. Không sao đâu, các cháu thật tốt bụng,” Martha

thở hổn hển. “Giờ chúng tôi có thể tự lo liệu được rồi.”

Thế nhưng điều đó thực sự không đúng lắm, vì khi bà cầm được vào

hai tay nắm để đẩy chiếc xe nôi vào trong góc thang máy, một chiếc đinh
vít bị lỏng và mấy đai ốc rơi ra theo nó.

“Tốt nhất là đóng cửa thang máy lại,” bà nói với Christina và nhấn nút

từ bên ngoài. Tình hình càng trở nên hỗn loạn hơn, bởi vì khi hai cánh cửa
thang máy đóng lại, chúng hẳn đã kẹt vào một chiếc tay cầm bởi vì có tiếng
va chạm đánh sầm một cái đột ngột vang lên.

“Chuyện gì thế?” Christina hỏi và Martha nhanh chóng bấm nút MỞ

lần nữa. Hai cánh cửa thang máy mở ra, và chiếc xe nôi nằm ở đó.

“Ôi trời đất ơi, rối tung hết lên cả rồi!” Martha nói.

“Bà chớ có mua qua mạng thứ gì đó không được đánh giá tốt,”

Christina nói.

Họ há hốc miệng nhìn đống lộn xộn những mui che mưa, bánh xe,

những chiếc tã và chăn ở đó, trên cùng là búp bê em bé và hai chỗ gù lên
chắc là những chiếc khung tranh. Chiếc xe nôi – y như những blog trên
mạng đã cảnh báo – đã bị sụp xuống như một cái bẫy cáo. Martha hành
động theo bản năng và nhấn nút ĐÓNG. Khi cửa thang máy đóng lại lần
nữa, bà ra hiệu cho Christina rằng họ phải rời đi ngay. Trên tất cả, Malin đã
bắt đầu gào lên, và với nụ cười gượng gạo họ bế đứa bé và di chuyển về
phía lối ra. Họ rời khỏi bảo tàng với cung cách chậm rãi và đường hoàng
nhất có thể. Cho tới khi đã ra đằng sau Grand Hotel và một chiếc taxi lái
đến cạnh họ Martha mới rút điện thoại di động ra. Bà đã mượn một chiếc
thẻ trả trước và ngay lập tức gọi tổng đài 118 118 để lấy số điện thoại.

“Nhờ cô nối máy cho tôi tới Bảo tàng Quốc gia với,” bà nói trong khi

Christina bế Malin vào trong xe taxi. Một người trực điện thoại nhận máy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.