BÀ MỤ - Trang 17

Phần một

1

TỪ KHI CÒN BÉ, tôi đã dùng từ âm hộ như cách một số đứa trẻ khác nói
cái mông, dương vật hoặc nôn mửa. Đó không hẳn là một lời chửi tục,
nhưng tôi biết nó khiến người lớn giật bắn mình. Âm hộ là một trong những
từ mà ở mọi gia đình, trừ gia đình chúng tôi, biểu lộ đồng thời cảm xúc và
quan điểm rằng đó là một bộ phận đơn giản trong môn giải phẫu người cơ
bản để chỉ một giới tính hoặc một hành động - như nôn mửa - vốn là một
chức năng khá căn bản của cơ thể con người.

Tôi nhớ mình chơi ở nhà Rollie McKenna vào một buổi chiều nọ, trong lúc
mẹ nó tiếp một người bạn đến từ Montpelier. Đó là một trong những ngày
hè hiếm hoi mà bầu trời ở Vermont xanh đến nỗi trông như màu xanh dạ
quang - kiểu màu xanh chúng tôi thường thấy vào tháng giêng trong những
ngày nhiệt độ không leo nổi lên trên âm mười bảy độ C và khói từ lò sưởi
nhà hàng xóm trông như muốn đóng băng khi vừa hiện ra trên chóp ống
khói, nhưng hiếm khi vào tháng sáu hoặc tháng bảy.

Cũng như bà McKenna, bạn của bà làm việc tại cơ quan giáo dục của tiểu
bang. Khi hai người lớn đang ngồi quanh chiếc bàn sắt trên sân thượng lót
gạch của nhà McKenna (một cái sân thượng trông có vẻ lịch sự thái quá với
tôi ngay cả vào lúc ấy), nhấm nháp trà đá với lá bạc hà hái từ vườn của mẹ
tôi, tôi bắt đầu kể cho họ nghe về ca đẻ của Cynthia Charbonneau với toàn
bộ chi tiết mà tôi nhớ được.

“Em bé của cô Charbonneau nặng bốn kí mốt, nhưng mẹ cháu vẫn mát xa
được âm đạo và kéo giãn cơ vì thế đáy chậu không bị rách. Đa số phụ nữ có
con nặng bốn kí lô đều phải bị rạch âm hộ - tức là cắt đáy chậu từ âm hộ
đến hậu môn - nhưng cô Charbonneau thì không. Âm đạo của cô ấy vẫn
bình thường. Và nhau ra ngay sau Norman - đó là tên người ta đặt cho đứa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.