BÀ MỤ - Trang 213

“Anh nghĩ là em phải giới thiệu cô ấy cho người khác,” bố tôi đáp. “Tracy
Fitzpatrick chẳng hạn.”

“Tracy sống ở Burlington, Chúa ơi. Chị ấy ở xa quá, không thể giúp các bà
mẹ của em được.”

“Còn Cheryl thì sao?”

“Cheryl Visco còn chẳng có một giây để thở; chắc là chị ấy không thể giúp
được ai khác. Vả lại, chị ấy cũng ở xa quá.”

“Thế còn...”

“Và em quen thân với những người phụ nữ này - đó là điều quan trọng
nhất! Họ tin tưởng em, không phải Cheryl hay Tracy. Họ còn không biết
Cheryl hay Tracy là ai. Thế còn người tên là Peg Prescott thì sao? Cô ấy sẽ
hạ sinh vào tháng tới. Em phải nói gì với cô ấy bây giờ? ‘Ồ, Peg ạ, chuyện
chẳng có gì to tát cả. Cứ đi đến phòng sinh ở bệnh viện ấy, và một bác sĩ
nào đó mà em chưa gặp bao giờ sẽ chăm sóc cho em. Chẳng có gì to tát,
chẳng to tát tẹo nào.’ Cô ấy sẽ phát điên, cô ấy chắc chắn sẽ phát điên.”

Không ngước lên từ đĩa thức ăn của mình, bố tôi hỏi, “Stephen nói em nên
làm gì?”

“Anh ấy không có giải pháp.”

“Thật không?”

“Thật.”

“Chúng ta đã ném tiền qua cửa sổ rồi ư?”

“Như thế nghĩa là sao?”

“Anh chỉ thấy ngạc nhiên thôi. Anh nghĩ vị luật sư một-trăm-đô-la-một-giờ
của chúng ta phải có đáp án cho mọi thứ chứ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.