BÀ MỤ - Trang 358

“Vâng, đúng đấy. Bố mẹ đẻ ra con khi bố mẹ được khoảng bảy tuổi. Nếu
con mà có bầu bằng tuổi mẹ lúc ấy thì hai người sẽ giết con mất.”

Ông gật đầu. “Có thể lắm.” Ông với tay lấy tách cà phê rồi uống thật lâu
đến nỗi làm tôi ngạc nhiên. “Dù sao thì, bố chỉ muốn con biết rằng bố mẹ
rất tự hào về con. Bố mẹ rất tự hào khi có con bên cạnh qua toàn bộ... việc
này.”

“Bố nghĩ chuyện gì sẽ xảy ra?”

“Ngày mai à? Hay là khi mọi việc kết thúc?”

“Khi mọi việc kết thúc.”

Ông thở dài. “À, chúng ta sẽ chỉ trở lại sống cuộc đời bình thường, nhàm
chán đến khó tin. Và chúng ta sẽ yêu thích nó.”

“Vậy bố nghĩ họ sẽ tuyên mẹ vô tội?”

“Ừ, đúng vậy. Nếu không, chúng ta sẽ kháng cáo.”

“Bố và chú Stephen nói về chuyện đó chưa?”

“Cũng có nói rồi, con ạ.”

Ông rời phòng tôi vài phút sau đó. Khi ông đi rồi, tôi cố để không diễn giải
buổi nói chuyện của ông thành một cái gì khác ngoài việc ông muốn khen
ngợi cô con gái mình, nhưng tôi không làm được. Trước khi nghĩ về những
gì tôi sẽ nói với Tom, tôi nhận ra mình đang mô tả cuộc nói chuyện ngắn
với bố như một bằng chứng nữa cho thấy mẹ tôi sẽ bị kết án, kể với bạn trai
tôi rằng ý nghĩ một cuộc sống gia đình bình thường và nhàm chán đến khó
tin trong những năm tới đã trở thành câu chuyện cổ tích trong suy nghĩ của
bố.

“Ngày mai anh đi cùng em đến tòa nhé?” Tom nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.