BÀ MỤ - Trang 371

đầu, bà hẳn đã xem những quyển nhật kí của mình như tất cả bằng chứng
mà chính quyền cần để thuyết phục bồi thẩm đoàn bà đã giết một người phụ
nữ trong lúc sinh con.

Sự khác nhau trong thái độ của mẹ tôi và Stephen, nếu có đi nữa, chính là
Stephen vẫn còn một chút phản kháng trong người. Ông đã sẵn sàng để
chống lại quyết định cho phép đưa bất kì phần nào của các quyển nhật kí
làm vật chứng, và ông cũng đã thay đổi chiến thuật cho các nhân chứng
chuyên gia: Sibyl Danforth nghĩ rằng Charlotte Bedford đã chết hay còn
sống không quan trọng, vì bà chỉ đơn giản là một bà mụ mà thôi. Các
chuyên gia sản khoa và chuyên viên thẩm nghiệm y lý tư pháp của chúng
tôi đều tin rằng, dựa trên số năm kinh nghiệm nghề y của họ, người phụ nữ
đó đã chết trước khi mẹ tôi tiến hành vết rạch đầu tiên.

Vấn đề cơ bản ông phải vượt qua chính là lời khai của mẹ tôi. Ông đã cẩn
thận gợi lên từ bà ý nghĩ rằng bà đã làm mọi việc có thể để xem liệu
Charlotte Bedford đã chết hay chưa, mà không để cho bà nói thẳng ra rằng
bà tin chắc một trăm phần trăm người phụ nữ ấy đã chết. Với tôi, phần biên
bản lời khai đó đã trở thành một nghiên cứu điển hình trong ngành đạo đức
luật:

HASTINGS: Bà có kiểm tra lần cuối xem người

phụ nữ còn mạch không?

DANFORTH: Có.

HASTINGS: Bà có nghe thấy mạch không?

DANFORTH: Không.

HASTINGS: Bà có kiểm tra lần cuối xem cô ấy còn

nhịp tim không?

DANFORTH: Vâng, chắc chắn là có.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.