BÀ MỤ - Trang 374

đến các vấn đề cần xem xét, do đó không cần chia sẻ chúng với chính
quyền bang.

Liệu thẩm phán Dorset - người có thể nhìn trực diện Stephen và mẹ tôi - có
nhìn thấy rằng ngoài sự nhẹ nhõm còn có thêm sự ngạc nhiên nữa? Ông là
một người thông minh, vì thế tôi chắc chắn rằng ông đã nhận ra. Tôi chắc
chắn ông đã nhìn thấy sự bất ngờ trong ánh mắt họ: Mẹ tôi biết chính xác
mình đã viết gì vào những thời điểm khác nhau trong bảy tháng qua, và họ
đều biết bà đã viết gì vào ngày 15 tháng ba.

Mẹ tôi và Stephen hẳn đã nghĩ rằng họ được ban tặng - không thể lý giải
được, không có lý do nào - một món quà bất ngờ từ thẩm phán, một món
quà trở nên có thật khi một nhân viên tòa án đem ba quyển sổ màu xanh đến
bàn bị cáo và đưa chúng cho mẹ tôi. Một lát sau, bồi thẩm đoàn được đưa
vào phòng xử, mẹ tôi trở lại bục, và Bill Tanner bắt đầu phần đối chất.

21

Tôi không thể đảo ngược những gì đã làm, hoặc những gì tôi hẳn đã làm.

Tôi nghĩ chẳng còn có gì để tôi sửa chữa.

trích nhật kí bà mụ Sibyl Danforth

PHẦN ĐỐI CHẤT CỦA TANNER thường rất ác liệt và đôi khi đê tiện.
Lão cáu tiết khi các quyển sổ không được chia sẻ với chính quyền bang, và
cơn thịnh nộ của lão rất mãnh liệt.

Tuy nhiên mẹ tôi vẫn chịu đựng và thậm chí ngắt lời Tanner một vài lần.
Một lần bà nhắc lão nhớ rằng xét về tỉ lệ tử vong trẻ sơ sinh, số liệu của bà
tốt không kém số liệu các bác sĩ sản khoa khác; một lúc sau bà lưu ý rằng
những đứa trẻ do bà đỡ đẻ ít có nguy cơ bị nhẹ cân. Thậm chí bà còn kể lại
được bà đã nỗ lực hết sức thế nào để cứu Charlotte, và chỉ tiến hành mổ lấy
thai vì dường như không còn lựa chọn nào khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.