BÀ MỤ - Trang 40

“Chỉ có bố thôi. Mẹ em không thích trượt tuyết.”

“Bác ấy thông minh đấy. Trượt tuyết bằng xe vui hơn. Em đi nhanh hơn, và
em sẽ luyện tập thể thao được nhiều hơn. Nhiều hơn đa số người vẫn nghĩ.”

“Em nghĩ mẹ cũng không thích trượt tuyết bằng xe.”

Anh búng điếu thuốc xuống chân rồi đạp nó lún xuống bùn.

“Em học tiếng Pháp với cô Purta phải không?”

“Vâng.”

“Thích cô ấy không?”

“Có. Đương nhiên.”

Anh gật đầu, tiếp nhận thông tin này và chuyển hóa nó vào trong đầu để
hiểu ý nghĩa. Một tín hiệu. Có thể là xác nhận về sự trưởng thành của tôi.
Rồi sau đó anh nói một câu có thể mang tính đe dọa đối với tôi nếu tôi đã
không nghe ba từ đó từ mẹ tôi chỉ một lúc trước đó, một sự trùng hợp cho
tôi thấy sự sắp đặt của duyên số. Hơn nữa, giọng nói của anh đột ngột trở
nên lúng túng, giống như giọng tôi vậy.

“Hôn một cái trước khi anh đi, nhé?” anh hỏi, và giọng nói anh run run làm
cho từ “nhé” trở thành một mệnh lệnh. Tôi đứng như trời trồng trước mặt
anh, mà ở tuổi mười hai đó là cách gần nhất để tôi nói đồng ý, và sau một
giây đủ dài để gai ốc sởn lên dọc cánh tay và nhảy múa dọc làn da dưới tay
áo sơ mi và áo khoác của tôi, anh đã rướn về phía tôi và dán môi anh lên
môi tôi. Chúng tôi đều hé miệng ra và nếm hơi thở của nhau.

Chỉ sau khi anh đứng thẳng lên và cơ thể chúng tôi rời nhau ra, tôi mới
nhận ra anh đã không đưa lưỡi vào miệng tôi. Tôi rất mừng, nhưng chủ yếu
là vì tôi không biết làm thế nào để vờn lưỡi của Tom Corts với một thỏi kẹo
cao su bong bóng giấu trong má mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.