BÀ MỤ - Trang 86

vào vai Mục sư Asa, đôi khi cô tựa cằm vào ngực mình.

“Cô có thể làm được, một chút nữa, một chút nữa, một chút nữa, một chút
nữa, một chút nữa!”

“Cô làm tốt lắm, tốt lắm! Tuyệt vời!”

Cô ấy đã cố gắng, như mẹ tôi nói, hết sức có thể như bất kì thai phụ nào mà
bà từng thấy. Cơn dâng trào quét qua cơ thể Charlotte rất dài, và mẹ tôi
thuyết phục cô tận dụng tối đa mỗi lần cao điểm.

Và giữa những cơn dâng trào, Charlotte lại lấy hơi, và lại cố gắng lần nữa.

“Cố lên, cố lên, cố lên, cố lên, cố lên, cố lên, cố lên!”

Vài phút sau bốn giờ sáng, mẹ tôi để Charlotte nghỉ lần thứ hai. Bà thấy
Charlotte đã kiệt sức, và bà cũng thấy được rằng sự tự tin của cô đang vơi
dần.

Có hai định nghĩa y khoa phổ biến để chỉ về giai đoạn chuyển dạ thứ hai
kéo dài: một giai đoạn hai kéo dài hai giờ rưỡi, và một giai đoạn hai đã diễn
ra một giờ mà đầu đứa bé vẫn không dịch chuyển thêm.

Mẹ tôi nhấn mạnh rằng đầu đứa bé thật ra đã dịch chuyển xuống trong lần
nỗ lực thứ hai của Charlotte. Bà nói về sau rằng đến bốn giờ sáng, đứa bé
đã thương lượng với đốt sống háng và phần lớn xương chậu: Nó chỉ cần
định vị được xương mu và sau đó sẽ nhú ra.

Gần bốn giờ ba mươi cảm giác mót rặn quá dữ dội, Charlotte bảo mẹ tôi và
chồng của cô rằng cô muốn cố lần nữa. Và cô đã rặn. Cô rặn mạnh hết cỡ,
cô dùng hết sức bình sinh để rặn, cô rặn mạnh đến nỗi khi cuối cùng cô thở
ra, cô gầm lên như một vận động viên quần vợt chuyên nghiệp vào thời
điểm đập mạnh vợt vào quả bóng trong cú ve ở đường biên.

Trong vài giây ngắn ngủi vào cao trào rặn của Charlotte, mẹ tôi có thể thấy
chỏm tóc đen của đứa bé, nhưng đứa bé dường như luôn tụt lại vào trong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.