BA MÙA YÊU - Trang 52

“Anh Học có thể chịu đựng mọi gian khổ, trừ thiếu ngủ. Anh ấy đã ngủ thì
nhét pháo vào tai cũng không biết gì.” Giang vẫn nhìn xuống bàn tay
nhưng ánh mắt như ngời lên.

“Anh Học nhờ tôi chuyển cho Giang.” Sanh lén đưa cái đồng hồ, đã được
anh gói cẩn thận trong hộp giấy.

“Còn vật kia, anh có mang đến không?” Tay trẻ tuổi nhẹ nhàng hỏi.

Sanh gật đầu, mồ hôi lại túa ra ướt lưng.

“Lần này dùng cho kẻ phản bội.” Tay trẻ tuổi vừa nhận bọc vải Sanh lén
đưa sau lưng Giang vừa nói, giọng vui vẻ như sắp đi xem hát. Sanh không
nói gì. Tối nay Sanh lại hẹn với Uyển. Bỗng dưng Sanh muốn vứt bỏ tất
cả.

Lần ấy, dẫn Uyển về nhà ở qua đêm, Sanh đã vi phạm nguyên tắc. Anh
thấy có lỗi, không phải vì phá nguyên tắc của tổ chức mà có lỗi với Uyển.
Anh dẫn Uyển về nhà vì Giang đã từ chối anh. Chiều hôm ấy, nhẹ nhàng
gỡ cổ tay mình ra khỏi tay Sanh, Giang nói, “Em chỉ muốn quý anh Sanh
như yêu quý một người cùng chí hướng, một người anh có chung lý
tưởng.”

Uyển thích Sanh ngay từ lần đầu tiên cô gặp Sanh để truyền tin. Hết lễ
sáng, từ nhà thờ lớn, Sanh sẽ đi về phía hồ. Uyển ăn mặc kiểu nhà quê, váy
đen yếm trắng, chặn Sanh lại ngay ngã rẽ, dưới biển tên phố “Rue de la
Cathédrale”. “Ông làm ơn cho hỏi, đại bác điểm giờ đã bắn chưa?” Đúng
ám hiệu Sanh sẽ nhìn đồng hồ tay và trả lời, “Cô đợi đại bác còn lâu lắm.
Cô có gì bán không?”

Uyển da trắng, mắt nâu thẫm, răng đen láy. Cổ tay Uyển tròn. Bàn chân
trắng, gót sen hồng, dưới cái váy đen vá đụp vội vàng cho ra vẻ người
nghèo. Uyển gánh hoa cúc vàng bông nhỏ, đám cúc chen nhau trong gánh
như đám sẻ ngô ngơ ngác. Sanh nghĩ, đã cuối thu, rồi ngần ngừ, “Cô gánh
hoa đi theo tôi qua phía bên kia được không? Bên đó có những người Tây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.