- Đó là những chữ đầu của bốn từ hợp thành phương châm chính của
chúng tôi đấy. Đó là những từ quan trọng nhất, cần thiết nhất, đáng giá nhất,
cao cả nhất trong toàn đất nước Số Học này.
- Nhưng đó là những từ gì vậy? - Xê-va hỏi gặng.
Số Bốn chưa kịp trả lời thì cánh cửa đã rộng mở.
Trước mắt chúng tôi là một quang cảnh hùng vĩ. Có tả ra đây cũng chằng
ích gì. Thà cứ để mỗi người hình dung theo trí tưởng tượng của mình còn
hơn.
Chúng tôi bước vào. Chín vị bô lão đều đứng cả đậy niềm nở chào chúng
tôi. Chờ cho chúng tôi ngồi yên chỗ xong các cụ mới ngồi xuống ghế. Trong
phòng này người ta không để phí lời và phí thời gian, ở đây không bao giờ
người ta nói những chuyện dông dài, những chuyện bịa đặt, gièm pha. Mỗi
giây được đánh giá bằng một khối lượng thông thái, mà cái đó thì quý hơn
vàng.
Vị bô lão thứ nhất lên tiếng:
- Thưa các vị khách thân mến! Hôm nay chúng tôi mời các bạn tới Phòng
Nhận Thức để giúp các bạn mở rộng tầm mắt hơn một chút. Qua những bức
tường thủy tinh các bạn có thể nhìn tới những nơi xa xôi vô tận. Ở đấy, không
có đâu là giới hạn. Đó cũng chính là thực chất của nhận thức. Bất kỳ nhận
thức nào, dù là nhỏ mọn, cũng không phải dễ dàng mà có được. Bốn bậc Q.
S. T. K. dẫn đến phòng này là Quan sát, Suy nghĩ, Tính toán, Kết luận! Qua
hàng trăm thế kỷ đã có biết bao người bước lên theo bốn bậc đó: họ vào
phòng Nhận Thức để rồi sau đó kể lại cho người khác nghe về những điều
mình thấy và dẫn dắt người khác đi vào con đường khoa học. Nhiều người đã
vấp ngã và không leo nổi quá bậc thứ nhất hay bậc thứ nhì.
Cũng có những người toan lẻn vào Phòng Nhận theo theo con đường tắt.
Nhưng làm như thế không đi đến kết quả gì hết. Đối với hạng người này các
bức tường của Phòng Nhận thức sẽ trở nên mờ đục, không trong suốt nữa.
Chính những kẻ đi lừa sẽ trở thành người bị lừa. Họ bảo rằng trong phòng