BA NGƯỜI BẠN - Trang 104

CHƯƠNG 7

Hai ngày sau, Koster nhào ra từ cái văn phòng khổ của chúng

tôi. “Robby, lão Blumenthal của cậu vừa gọi điện. Lão yêu cầu cậu
mười một giờ lái chiếc Cadillac đến chỗ lão. Lão muốn chạy thử”.

Tôi quẳng cả mỏ lết lẫn cờ lê.
“Mẹ kiếp, O o… phen này khéo trúng quả!”
“Mình đã bảo các cậu thế nào”, từ cái hố dưới gầm chiếc Ford,

Lenz kêu vọng lên. “Lão sẽ trở lại, mình đã nói mà. Phải luôn luôn
tin lời Go fried!”

“Câm mồm đi, đang chuyện nghiêm chỉnh”, tôi hét chõ xuống.

“Này, O o, mình có thể bớt giá nhiều nhất bao nhiêu?”

“Nhiều nhất hai ngàn. Quá lắm thì hai ngàn hai. Trường hợp

cùng đường, đành hai ngàn rưỡi. Nếu cậu thấy đang ngã giá với
một thằng điên, thì hai ngàn sáu vậy. Nhưng nhớ bảo cho hắn biết
là bọn ta sẽ nguyền rủa hắn đời đời”.

“Được”.
Chúng tôi chùi cho chiếc xe bóng lộn lên. Tôi ngồi vào xe. Koster

đặt tay lên vai tôi. “Robby, nên nhớ: thời là lính cậu đã nhiều phen
sát cánh với bọn mình. Hãy bảo vệ danh dự của xưởng chúng ta đến
giọt máu cuối cùng. Có chết thì đứng mà chết, tay đặt trên ví lão
Blumenthal”.

“Nhất trí”, tôi cười khì.
Lenz móc trong túi ra một chiếc mề đay và giơ nó trước mặt tôi.

“Sờ vào tấm bùa của mình đi, Robby!”

“Thì sờ”. Tôi nói, tay chạm vào tấm bùa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.