BA NGƯỜI BẠN - Trang 145

đã quyết định vung một chưởng mạnh. Nó tổ chúc cuộc bố ráp ngày
Chủ nhật để cứu vót những linh hồn. Ngoan đạo, sùng tín, những
giọng hát không được rèn giũa rống rõ to lời ca của mình. Các cây
đàn ghita phừng phừng họa theo.

Nghĩa trang trở nên nhộn nhạo. Từ trong sương mù vọng ra

tiếng cười khúc khích, tiếng gọi nhau. Hình như mọi chiếc ghế dài
đều có người ngồi. Kẻ phiến loạn đơn độc của tình yêu nhận được
sự ủng hộ vô hình mạnh mẽ từ những kẻ cùng tâm trạng. Một dàn
hợp xướng chống đối được hình thành. Hẳn trong đó có các chàng
cựu chiến binh bị thứ nhạc hành khúc làm cho hãng máu… vì chỉ
loáng sau đã gầm vang bài ca muôn thưở:

“Em đã đi Hamburg
Thấy cuộc đời nở hoa…”
“Ồ chớ ngoan cố lâu hơn nữa” , dàn hợp xướng của những kẻ

khổ hạnh the thé gào thêm lần chót, vì đội quân Cứu rỗi với những
chiếc mũ đàn bà cong vành gật gù kia đang hoảng loạn cực độ.

Nhưng chiến thắng vẫn về cánh nhà binh quái ác. “Tên em, em

chẳng dám xưng” , tiếng hát ồ lên manh mẽ từ những cuống họng
khàn đặc.

“Vì em là gái lấm lưng kiếm tiền” .
“Ta đi là vừa”, tôi bảo Pat. “Anh biết bài hát này. Có nhiều đoạn,

càng về sau càng ghê. Rời khỏi đây thôi!”

Thành phố lại hiện ra với tiếng còi xe ầm ĩ và tiếng bánh xe lăn.

Nhưng nó vẫn bị biến dạng bởi phép mầu. Qua làn sương mù,
những chiếc xe buýt trông như những con thú hoang đường khổng
lồ, đoàn xe hơi tựa một lũ mèo sáng rực đang trườn đi, còn các ô
kính trưng bày hàng chẳng khác nào các hang động kỳ ảo muôn
màu sắc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.