BA NGƯỜI BẠN - Trang 19

Chúng tôi dừng bánh trước một quán ăn nhỏ và xuống xe. Chiều

đẹp, yên tĩnh. Những luống cày trên các cánh đồng mới xới ánh lên
màu tim tím. Còn những bờ ruộng phát sáng sắc nâu và óng vàng.
Những đám mây tựa đàn cò lửa khổng lồ sải cánh trên bầu trời xanh
màu trái táo, lấp ló sau chúng là lưỡi liềm mỏng manh của vầng
trăng đang dần đầy. Một bụi hồ đào dại ôm hoàng hôn và nỗi ngờ
vực trong những cánh tay của mình, trơ trụi một cách cảm động,
nhưng đã ngập tràn hy vọng chồi non. Từ quán ăn nhỏ bay ra mùi
gan rán thơm phức, cả mùi hành phi nữa. Chúng tôi hít căng lồng
ngực.

Mùi thơm kéo Lenz đâm bổ vào quán. Cậu ta quay ra, nét mặt

rạng rỡ “Các cậu phải tận mắt nhìn những lát khoai tây rán nhé!
Nhanh lên, không họ hốc sạch món ngon nhất bây giờ!”

Đúng lúc đó có tiếng một chiếc xe nữa rì rì tiến lại. Cả bọn đứng

như trời trồng. Đó là chiếc Buick. Nó đỗ xịch ngay cạnh Karl. “Ái
chà!” Lenz nói. Chúng tôi luôn ẩu đả vì những vụ tương tự.

Gã đàn ông xuống xe. Gã cao lớn, nặng nề, khoác một chiếc áo

Raglan rộng bằng lông lạc đà nâu. Gã bực tức liếc nhìn Karl, tháo
đôi găng tay to sụ màu vàng ra, và bước lại gần.

“Cũng là một mẫu xe hả? Xe của anh ấy?” Gã hỏi Koster lúc ấy

đứng gần gã nhất, mặt nhăn nhó chẳng khác gì dưa chuột ngâm
dấm.

Cả ba thằng lặng lẽ nhìn gã một lúc. Chắc gã cho chúng tôi là

bọn thợ máy diện bộ đồ Chủ nhật đi chơi lậu một chuyến. “Ngài
vừa nói gì đó phải không ạ?”, cuối cùng O o ngờ vực hỏi, cốt dạy
cho gã biết lẽ ra gã có thể lịch sự hơn.

Gã đàn ông đỏ mặt. “Tôi hỏi về cái xe này”. Gã không đổi giọng,

càu nhàu giải thích.

Lenz uốn thẳng người. Cái mũi to bự của cậu ta rung rung. Cậu

ta hết sức đòi hỏi những người khác phải giữ phép lịch sự. Nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.