BA NGƯỜI BẠN - Trang 213

tháo gỡ được nó, cái dây xích xủng xoảng của thời gian, không bao
giờ vận động liên tục hóa ra ngừng nghỉ, kiếm tìm hóa ra yên tĩnh,
đang rơi hóa chững. Càng chẳng thể giải thoát nàng khỏi sự ngẫu
nhiên, khỏi những gì diễn ra trước kia, thưở tôi còn chưa biết nàng,
khỏi hàng ngàn ý nghĩ, hàng ngàn kỷ niệm, khỏi những gì đã hình
thành nên con người nàng trước khi tôi xuất hiện; riêng việc giải
thoát nàng khỏi đám người này đây kia đã là điều không tưởng
rồi…

Cạnh tôi, ả đàn bà vẫn nói với cái giọng yếu ớt của ả. Ả tìm một

thằng bạn qua đêm, một mảnh đời xa lạ để tự kích thích mình,
nhằm quên đi bản thân, quên đi sự tỉnh trí quá ư đau đớn, rằng
chẳng bao giờ có chút gì đọng lại: không Tôi, không Anh, Chúng Ta
lại càng không. Phải chăng về cơ bản, ả tìm kiếm chính thứ tôi đang
khao khát? Một người bạn để quên đi nỗi cô đơn của cuộc đời, một
chiến hữu để vượt qua sự vô nghĩa của kiếp sống?

“Đi nào cô”, tôi nói, “ta quay lại bàn thôi. Thật vô vọng… thứ mà

cô muốn… và cả thứ mà tôi muốn nữa”.

Ả nhìn tôi giây lát. Đoạn ả ngật đầu ra sau, phá lên cười.
Chúng tôi còn la cà sang một vài tiệm nữa. Breuer bốc lên, nói

luôn mồm và đầy hứng khởi. Pat trầm lặng hẳn. Nàng không hỏi tôi,
không trách móc, cũng chẳng tìm cách phân bua, nàng ở đó, vậy
thôi; đôi khi nàng khiêu vũ, những lúc ấy nàng tựa một con thuyền
mảnh mai, xinh đẹp, lặng lẽ, lướt qua một bầy con rối và tranh biếm
họa; thỉnh thoảng nàng mỉm cười với tôi.

Cơn buồn ngủ của các hộp đêm lướt những bàn tay vàng xỉn của

nó trên những bức tường và những gương mặt. Âm nhạc như vọng
lên từ dưới một ngôi nhà táng bằng kính. Gã hói uống cà phê. Ả đàn
bà có đôi tay thằn lằn nhìn trân trân về phía trước. Breuer mua của
một cô nàng bán hoa mệt mỏi bó hồng đem chia cho Pat và hai ả đàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.