BA NGƯỜI BẠN - Trang 328

nàng đưa tay lên sửa mái tóc hoặc cầm bút kẻ lông mày, cẩn thận và
thận trọng tô theo hình cánh cung ở hai bên thái dương. Khi đó, nơi
nàng có nét gì của một con hoẵng, một con báo mảnh mai, và cả
dáng vẻ của một nữ tướng trước giờ xung trận. Mặt nghiêm trang,
đầy tập trung, nàng quên hết thảy các thứ xung quanh; nàng chăm
chú và bình thản đối mặt với bóng mình trong gương, và khi nàng
ghé sát vào nó, dường như đó chẳng phải là hình bóng trong gương
nữa, dường như ở đó, từ trong bóng tới lờ mờ của thực tại và của
muôn đời, hai người đàn bà đang soi vào mắt nhau, lạnh lùng và xét
nét, với cái nhìn cổ điển sành sõi.

Từ ngoài nghĩa trang, hơi thở tươi mát của buổi tối tràn qua cửa

sổ vào buồng. Tôi ngồi lặng lẽ, tôi chưa hề quên câu chuyện hồi
chiều, tôi còn nhớ rõ tất cả… nhưng hễ nhìn Pat, tôi cảm giác nỗi
buồn nặng nề như một tảng đá đè trĩu trong mình lại bị đánh át bởi
niềm hy vọng mãnh liệt, thấy nỗi buồn biến hóa và hòa lẫn với niềm
hy vọng đến là kỳ lạ, thấy cái này thoắt đổi thành cái kia: nỗi buồn,
niềm hy vọng, ngọn gió, chiều tà, cô thiếu nữ xinh đẹp giữa những
tấm gương sáng lấp lóa và những cây đèn nến, phải, suốt một
khoảnh khắc, thốt nhiên tôi có cảm giác lạ lùng, như thể trong thực
tế và trong cái nghĩa sâu sắc nhất, cuộc đời, thậm chí có lẽ cả hạnh
phúc, chính là tình yêu với bấy nhiêu sầu muộn, lo sợ và những điều
chỉ mình âm thầm biết với mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.