BA NGƯỜI BẠN - Trang 330

báo tin tức các cuộc đua. Mé tường kê một quầy gỗ chạy dài với vài
cái giá để viết. Sau quầy, ba người đàn ông đang tất bật. Một người
mải gào vào ống nói điện thoại, một người khác lăng xăng hết dầu
nọ sang đầu kia với những xấp phiếu trong tay, người thứ ba - chiếc
mũ ống hất ra sau gáy, điếu xì gà Brasil to, đen, nát nhừ lăn đi lăn
lại giữa hai hàm răng, không áo khoác ngoài tay áo xắn ngược -
đứng sau quầy ghi các khoản đặt cược. Chiếc áo sơ-mi của gã màu
tím gắt.

Sự tấp nập quá độ nơi đây khiến tôi sửng sốt. Phần đông thuộc

giới bình dân, thợ thủ công, thợ thuyền, công chức nhỏ, vài ả điếm,
mấy thằng ma cô. Một lão đi đôi ghệt xám bẩn thỉu, đội mũ ống
xám, áo đuôi tôm rách tươm, giữ chúng tôi lại ngay từ cửa. “Von
Bieling, cá chứ, các ông? Ăn chắc trăm phần trăm!”

“Lên trăng mà cá với cuội”, Gustave đáp, thoạt bước vào đây nét

mặt anh đã đột nhiên hoàn toàn đổi khác.

“Năm mươi xu thôi mà”, Bieling nài nỉ. “Tôi quen thân với đám

huấn luyện. Từ trước”, gã vội thêm khi bắt gặp ánh mắt tôi.

Gustave đã đang nghiên cứu danh sách ngựa đua. “Bao giờ con

Auteuil ra trường đua?”, anh gọi với vào quầy.

“Năm giờ”, gã phụ việc càu nhàu.
“Philomene, cái con thổ tả trứ danh này”. Gustave lẩm bẩm.

“Con ngựa cỡ quốc gia trên đường đua trũng” Anh xúc động đến vã
mồ hôi. “Thế con tới là con nào?”

“Ruộng Hoa Bia”, ai đó nói bên cạnh anh.
Gustave lại nghiên cứu. “Mở đầu, mỗi đứa mình đặt hai xèng, cá

con Tristan thắng”, anh bảo tôi.

“Anh biết đôi chút về khoản này chứ?”, tôi hỏi.
“Biết thôi à? Mình thuộc mông từng con ngựa một ấy chứ”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.