BA NGƯỜI BẠN - Trang 357

“Bọn anh gọi đó là tiết cuối hè”, tôi đáp. “Hoa hồng vẫn nở kia

mà. Cái duy nhất anh thấy là trời mưa”.

“Trời mưa”, nàng lặp lại. “Mưa dầm dề đã quá lâu, anh yêu ạ.

Thỉnh hoảng tỉnh giấc giữa đêm, em ngỡ như mình bị chôn vùi dưới
bấy nhiêu mưa”.

“Vậy ban đêm hãy sang với anh”, tôi nói. “Những ý nghĩ vớ vẩn

ấy sẽ bay sạch khỏi đầu em ngay. Ngược lại, được kề bên nhau
trong đêm tối khi trời đang mưa thú vị biết mấy”.

“Có lẽ thế”, nàng đáp, ngả người vào tôi.
“Anh thích những cơn mưa Chủ nhật vô cùng”, tôi nói. “Ta sẽ

cảm thấy rõ rệt hơn ta sung sướng đến thế nào. Chúng mình ở bên
nhau, chúng mình có một căn phòng đẹp đẽ, ấm cúng và một ngày
rảnh rỗi trước mặt… theo anh thế đã là nhiều lắm rồi”.

Gương mặt nàng rạng rỡ lên. “Vâng, chúng mình thật sung

sướng, phải không anh?”

“Tuyệt vời là đằng khác. Hễ nhớ lại trước kia… Lạy Chúa! Anh

không bao giờ dám nghĩ mình được hưởng hạnh phúc nhường này
thêm lần nữa”.

“Nghe anh nói mà em ấm lòng. Em tin ngay từng lời. Anh hãy

nói điều đó thường xuyên hơn”.

“Anh nói thế vẫn chưa đủ thường xuyên sao?”
“Chưa”
“Có thể”, tôi nói, “Anh nghĩ mình không được dịu dàng lắm.

Chẳng rõ tại sao, nhưng đơn giản là anh không thể. Mặc dù rất
muốn”.

“Không cần thiết, anh yêu, anh thế này em cũng đã hiểu anh rồi.

Dẫu vậy, thỉnh thoảng em vẫn muốn nghe những lời như anh vừa
nói”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.