BA NGƯỜI BẠN - Trang 364

Ông chậm chạp quay sang tôi. “Luôn luôn thui thủi, tối nào cũng

vậy! Luôn luôn ngồi trơ trọi như hôm qua, anh thử nghĩ…”

Tôi bảo ông rằng hoàn cảnh rồi sẽ thay đổi, rằng thiên hạ thiếu gì

những người tối tối vẫn ở nhà một mình. Ông trả lời chẳng đâu vào
đâu. Tôi bèn nhắc lại là ông nên đi ngủ, sự việc chưa chừng lại xoay
ra ổn, có khi tối nay bà vợ đã thò mặt về cũng nên. Ông gật đầu và
chìa tay cho tôi.

“Tối tôi sẽ lại ghé bác”, tôi nói rồi quay ra. Nhẹ cả người.

***

Pat mở báo la liệt trước mặt. “Sáng nay chúng mình đi bảo tàng

được đấy, anh Robby nhỉ”, nàng đề nghị.

“Đi bảo tàng ấy à?”, tôi hỏi.
“Vâng. Đang có triển lãm thảm Ba Tư. Chắc anh ít vào bảo tàng

lắm?”

“Chưa hề!”, tôi đáp. “Anh biết làm gì ở đó?”
“Anh nói phải”, nàng cười.
“Không sao”. Tôi đứng dậy. “Mưa gió thế này bồi bổ kiến thức

một chút cũng được”.

Chúng tôi mặc quần áo rồi đi. Không khí ngoài trời thật tươi

mát, đượm mùi lá cây và nước mưa. Khi đi ngang tiệm Quốc Tế,
qua cánh cửa mở, tôi thấy Rosa ngồi bên quầy rượu. Trước mặt ả là
tách sô-cô-la. Hôm nay Chủ nhật mà. Trên bàn có một cái gói nhỏ.
Hình như sau đó ả sẽ đi thăm con như thường lệ. Lâu lắm tôi không
lại tiệm Quốc Tế, tôi lấy làm lạ khi thấy Rosa vẫn thản nhiên ngồi
như ngày nào. Con người tôi đã thay đổi nhiều đến nỗi tôi cứ ngỡ
như đâu đâu cũng phải khác trước.

Chúng tôi tới bảo tàng. Tôi cứ đinh ninh ở đây hai đứa sẽ khá

yên ổn với nhau, nhưng cái đám đông chen chúc trước bảo tàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.