BA NGƯỜI BẠN - Trang 405

Họ cạn ly. “Ước gì tôi được là một cái nút bấc”, tôi nói và cũng

cạn ly. “Được là một kẻ làm gì cũng đúng, cũng thành công. Chí ít
trong một thời gian”.

“Quân bội giáo!” Ferdinand ngả nghịch người ra sau khiến chiếc

ghế bành kêu răng rắc. “Ra cậu rắp tâm đào ngũ, phản bội giáo
phái?”

“Không”, tôi nói, “tôi chẳng định phản cái gì cả. Nhưng tôi

không muốn lúc nào chúng ta cũng bị đổ vỡ hết thảy”.

Ferdinand gò mình ra phía trước. Bộ mặt to bè, dữ tợn của anh

giật giật. “Trong khi cậu lại thuộc về một giáo phái, người anh em
ạ… giáo phái của những kẻ công liệt danh bại, bất tài vô tướng với
những nguyện vọng không mục đích, ham muốn vô bổ, tình yêu
không tương lai, tuyệt vọng không lý trí”. Anh mỉm cười. “Cái giáo
phái thần bí: thà lụn bại hơn là xây đắp công danh, thà xài phí,
nghiền nát, để mất cuộc đời hơn là chủ động bóp méo hoặc quên đi
cái hình ảnh không sao đạt được - cái hình ảnh, thưa đạo hữu, mà
giáo phái mang trong tim, không sao dập tắt được, ăn sâu vào
những giờ, những ngày, những đêm, trong đó không chứa đựng gì
khác ngoài một thứ duy nhất: cuốc sống trần trụi và cái chết trần
trụi”.

Anh cầm ly của mình lên, vẫy Fred bấy giờ đứng bên quầy rượu.

“Rót rum đây”.

Fred mang chai lại, “Tôi nên mở đĩa hát nghe chơi chút chăng?”,

gã hỏi.

“Không”, Lenz nói. “Quẳng mẹ cái máy hát của cậu ra kia, mang

vài ly thật lớn lại đây. Tắt bớt một nửa đèn đi, đặt dăm chai rượu lên
bàn đây, rồi xéo vào phòng giấy bên cạnh cho khuất mắt!”

Fred gật đầu, ấn công tắc đèn trần. Chỉ những ngọn đèn nhỏ có

chụp bằng bản đồ cũ in trên giấy da thuộc là còn thắp sáng. Lenz rót
rượu ra ly. “Xin chúc mừng, các bồ! Vì bọn ta hít thở! Vì bọn ta cảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.