BA NGƯỜI BẠN - Trang 432

mỏi, các bí thư Đảng gà gật trên bàn chủ tịch; họ đã qua hàng trăm
cuộc họp như vậy.

“Đi thôi”, được một lát Koster bảo. “Cậu ta cũng chẳng ở đây

nốt. Vả lại mình cũng đoán cậu ta không đến đây”.

Chúng tôi đi tiếp. Sau cái hơi mù ngột ngạt trong những gian

phòng đông nghịt người, không khí bên ngoài thật mát mẻ, trong
lành. Xe phóng vèo vèo qua các phố. Chúng tôi chạy dọc một con
kênh. Đèn đường hắt ánh sáng vàng vọt xuống mặt nước tối om
đang khe khẽ vỗ vào đôi bờ bê-tông. Một chiếc xàlan đen sì chậm
chạp trôi qua. Chiếc tàu kéo xàlan nháy đèn hiệu xanh, đỏ. Một con
chó chõ vào bờ sủa, rồi một người đàn ông đi ra, tạt ngang trước
đèn và biến vào một cửa quầy tàu lấp lóe ánh sáng vàng trong giây
lát. Bên kia kênh, những dãy nhà phía tây sáng trưng. Một nhịp cầu
cong nối từ bên đó sang bên này. Xe hơi, xe buýt và tàu điện qua lại
liên tục. Chiếc cầu như một con rắn rực rỡ, lấp lánh vắt mình trên
vùng nước đen lờ đờ.

“Theo mình nên để xe lại đẩy đi bộ nốt quãng cuối cùng”. Koster

nói sau một lát suy nghĩ. “Cho đỡ bị để ý”.

Chúng tôi dừng chiếc Karl dưới ngọn đèn đường trước một quán

rượu. Một chú mèo trắng lủi nhanh khi chúng tôi xuống xe. Mấy ả
điếm khoác tạp dề đứng dưới cái cổng vòm cách đó một chút im bặt
khi chúng tôi đi ngang. Một bác quay đàn oóc tựa lưng vào xó tuồng
ngủ. Một bà lão bới rác ở vệ đường.

Chúng tôi đi tới một khu nhà cho thuê đồ sộ, bẩn thỉu có nhiều

nhà phía trong, nhiều sân và lối vào. Ở tầng dưới cùng là vài cửa
hiệu nhỏ, một tiệm bánh và một điểm thu mua giẻ rách, sắt vụn.
Ngoài đường, trước lối vào đầu tiên, đỗ hai xe cam-nhông chả cảnh
sát.

Ở góc sân ngoài cũng dựng một cái bệ bằng gỗ ván, trên đó treo

mấy tấm bản đồ chiêm tinh to tướng. Trước một cái bàn chất đầy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.