BA NGƯỜI BẠN - Trang 447

Có ai vỗ vào vai tôi. Ngạc nhiên, tôi quay lại. Một gã trai trẻ vẻ

ngông nghênh đến khó chịu mặc măng-tô thắt đai đứng trước tôi.
Gã nháy mắt, quay tít cây can trúc. “Xin chào! Biết nhau rồi mà!”.

Tôi chợt nhớ lại: “Guido Thiess hãng Augeka!”
“Thấy chưa!” cái thằng khỉ đột thắt đai ấy đắc ý nói. “Dạo ấy tụi

ta gặp nhau cũng bên chiếc xe tàng này. Mà anh đi với một gã tính
tình đến tởm. Thiếu tí nữa thì tôi cho hắn vài cái bạt tai”.

Tôi bất giác nhăn mặt khi nghĩ hắn suýt bạt tai Koster. Thiess

tưởng đâu tôi mỉm cười nên cũng phô hàm răng nham nhở. “Thôi,
cho qua, Guido này không biết để bụng! Anh đã trả cho lão khọm ấy
một cái giá phi thường. Vậy có kiếm chác được gì với cái xe không?”

“Có chứ”, tôi nói. “Xe nghiêm lắm”.
Thiess cằn nhằn. “Giá nghe tôi, còn ăn đậm nữa. Mà tôi cũng có

miếng. Thôi, cho qua! Quên đi, chẳng chấp làm gì! Nhưng hôm nay
ta có thể gỡ lại. Bọn ta sẽ chỉ trả chiếc xe khổ ấy đến cái giá năm
trăm mác. Có ma nào tranh trả với mình đâu. Xong không?”

Tôi vỡ lẽ. Thằng cha đinh ninh rằng chúng tôi đã đẩy chiếc xe lấy

lãi ngay từ dạo ấy và không biết xưởng này là của chúng tôi. Trái lại,
hắn yên chí chúng tôi rắp tâm ôm chiếc xe vào lần nữa.

“Chiếc xe bây giờ vẫn đáng giá ngàn rưỡi”, tôi nói. “Ấy là chưa

tính giấy phép chạy tắcxi”.

“Thì thế”, Guido hăng hái nói. “Ta sẽ trả đến cái giá năm trăm là

kịch, có nghĩa tôi trả. Hễ được xe, tôi sẽ đếm ngay vào tay anh ba
trăm rưỡi tiền mặt”.

“Chịu thôi”, tôi nói. “Tôi đã có mối đẩy chiếc xe này”.
“Ít ra thì…” Hắn toan gạ cách khác.
“Vô ích…”. Tôi đi vào giữa sân. Hắn sẵn sàng trả đến ngàn hai,

tôi biết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.