BA NGƯỜI BẠN - Trang 451

Mụ lắc lư đi ra. Chúng tôi còn đứng quanh quẩn một lúc trong

cái xưởng trống rỗng. “Ta cũng đi được rồi đấy”, Koster bảo.

— “Ừ”, tôi đáp. “Chả còn việc gì làm ở đây”.
Chúng tôi khóa cửa, đi ra. Rồi chúng tôi đi lấy chiếc Karl hiện

gửi ở một gara gần đây, nó đã không bị đem bán. Chúng tôi đến nhà
băng, rồi lại nhà bưu điện. Koster vào trả tiền cho Sở quản lý tài sản
vỡ nợ. “Mình về ngủ đây”, cậu ta nói khi quay ra. “Lát nữa cậu rảnh
chứ?”

“Mình đã xin nghỉ cả tối nay”.
“Được, khoảng tám giờ mình lại cậu”.
Chúng tôi ăn tối trong một quán nhỏ ngoại ô, rồi trở vào thành

phố. Xe vừa vào dãy phố đầu tiên thì nó nổ một lốp trước. Chúng
tôi thay lốp. Đã lâu Kari chẳng được cọ rửa gì cả, nên thay lốp xong
tôi khá lấm lem. “Mình phải rửa qua cái tay, O o ạ”, tôi nói.

Gần đó có một tiệm cà phê khá lớn. Chúng tôi vào ngồi một bàn

gần cửa. Hai thằng ngạc nhiên thấy tiệm gần kín chỗ. Một ban nhạc
nữ đang chơi, không khí náo nhiệt. Ban nhạc đội mũ giấy sặc sỡ, rất
đông khách mặc đồ giả trang, những băng giấy màu nhoằng từ bàn
này sang bàn kia, bóng bay bay lên lơ lửng mấy anh bồi lăng xăng
khắp ngả với những khay chất đầy tú hụ, cả gian phòng nhốn nháo,
vang tiếng cười nói.

“Họ bày trò gì ở đây thế nhỉ?” Koster hỏi.
Một ả tóc vàng ngồi cạnh tung vào chúng tôi một đám mây

confe i. “Các anh chui từ đâu ra vậy?” ả cười. “Không biết hôm nay
là ngày mở đầu hội hóa trang hay sao?”

“Ừ nhỉ”, tôi nói. “Chà, thế thì phải đi rửa tay cái đã”.
Tôi phải len qua cả gian phòng nhốn nháo ấy mới tới được

phòng rửa mặt. Tôi bị cản lại một lát bởi mấy anh chàng say rượu cứ
cố bế một cô ả lên bàn bắt cô ta hát. Cô ả vừa giãy giụa vừa la thét

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.