BA NGƯỜI BẠN - Trang 53

đã để ý. Bản thân nàng hầu như có uống gì đâu. Khi chia tay, nàng
chẳng nhìn tôi một cách lạ lùng là gì.

Chúa ơi! Tôi quay lại, và đụng ngay phải một lão thấp béo. “Rõ

thật”, tôi giận dữ nói.

“Mở to mắt ra mà nhìn, đồ chổi cùn!”, lão béo rủa.
Tôi nhìn lão trân trân.
“Không mấy khi được thấy người hay sao, hả”, lão tiếp tục sủa

nhặng lên. Lão nói vừa trúng ý tôi. “Người thì có”, tôi nói, “nhưng
những thùng bia đi tản bộ thì chưa”.

Lão béo không cần suy nghĩ lấy một giây. Lão dừng ngay lại,

phồng mang trợn mắt. “Anh biết tôi khuyên anh gì không?”, lão rít
lên: “Đi mà vào sở thú! Những con chuột túi mơ mộng không có gì
để tìm kiếm trên đường phố cả”.

Tôi hiểu mình đụng phải một tay chửi bới có hạng. Dù chán

ngán đến đâu cũng phải bảo tồn danh dự thôi.

“Xéo đường nào thì xéo, cái ngữ đẻ non thần kinh chập!”, tôi nói

và giơ cao bàn tay như để ban phước.

Lão chẳng thèm đếm xỉa đến lời tôi đe. “Về xịt bê-tông vào sọ

mày ấy, đồ óc chó khô!”, lão chửi.

Tôi chửi giả, gọi lão là quân chân bẹt đồi trụy, lão rủa tôi là đồ

vẹt Kakađu đang kỳ thay lông; tôi rủa lão quân rửa xác chết thất
nghiệp. Đáp lại, trong lòng đã hơi kính nể, lão mệnh danh tôi là đồ
đầu bò ung thư. Để kết thúc, tôi tặng lão cái tên nghĩa trang bít-tết,
lưu động. Gương mặt lão đột nhiên rạng rỡ “Nghĩa trang bít-tết,
hay!”, lão nói. “Đây chưa biết từ này. Sẽ được ghi vào cẩm nang!
Hẹn gặp lại…” lão huơ huơ chiếc mũ và chúng tôi chia tay nhau,
người nọ phục người kia sát đất.

Cuộc đọ tài đã giải nhiệt cho tôi. Nhưng nỗi tức giận vẫn còn.

Thậm chí nó càng tăng lên khi tôi tỉnh táo hơn. Tôi cảm giác mình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.