BA NGƯỜI BẠN - Trang 57

“Mình đánh mất mảnh giấy rồi”.
“Đánh mất!” Cậu ta đưa cả hai tay lên vò mớ tóc rậm vàng rơm.

“Mình đã nhọc công với thằng cha Binding cả tiếng đồng hồ ở ngoài
trời để như thế này đấy hẳn! Đánh mất! Xem nào, không chừng O o
nó lại biết ấy chứ”. “O o cũng chẳng biết đâu”.

Lenz nhìn tôi. “Đồ tài tử vứt đi! Còn tồi tệ hơn thế nữa! Cậu

không biết rằng đó là một cô gái tuyệt vời hay sao? Lạy Chúa!” Cậu
ta ngước mắt trông trời. “Rốt cuộc bọn mình đã gặp được của báu
nhường ấy, thế mà cái đồ bù loong rầu rĩ này lại đánh mất địa chỉ!”

“Mình hoàn toàn chẳng thấy cô ta có gì ghê gớm đến thế”.
“Vì cậu là một con lừa”, Lenz đáp, “một thằng mặt nạc không

biết chút gì vượt quá trình độ của lũ điếm ở tiệm Quốc Tế. Chính
cậu ấy, ông nhạc công dương cầm ạ! Mình nhắc lần nữa cho mà biết:
đó là một dịp may, dịp may hiếm có, cái cô thiếu nữ đó! Dĩ nhiên
cậu thì biết cái cóc khô gì về chuyện này! Cậu có ngắm kỹ cặp mắt
của nàng không nào? Dĩ nhiên không… cậu chỉ chiêm ngưỡng độc
ly rượu của cậu thôi”.

“Câm mồm đi!” Tôi ngắt lời Lenz, khi nhắc tới ly rượu cậu ta đã

vô tình khơi sâu vết thương còn há miệng.

“Và đôi tay nàng”, cậu ta tiếp tục, chẳng thèm đếm xỉa đến tôi,

“đôi tay thon, dài như của một cô con lai da màu, cái này thì
Go fried khá sành, cậu có thể tin được. Đấng Moses

[6]

thiêng liêng!

Rốt cuộc gặp được một cô gái đáng giá: xinh đẹp, tự nhiên và đây
mới là điểm quan trọng bậc nhất, nàng gây được bầu không khí…”
cậu ta ngừng lời… “cậu có hiểu thế nào là bầu không khí không
đã?”

“Là hơi vẫn bơm vào lốp xe”, tôi gắt gỏng.
“Biết ngay mà”, cậu ta dai giọng vẻ thương hại và đầy khinh bỉ,

“hơi, sao không biết! Không khí hào quang, sự tỏa sáng, ấm áp và bí

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.