BA NGƯỜI BẠN - Trang 61

“Kìa anh Robby!” Rosa nhìn tôi đầy trách móc, khiến tôi vội vã

nói rằng tôi nhớ ra rồi. Những cái khăn đăngten… rồi chiếc thuyền
buồm nhỏ bằng gỗ, dĩ nhiên rồi, chúng là biểu tượng cho sự phong
lưu trưởng giả, biểu tượng thiêng liêng của hôn nhân, của thiên
đường đã mất. Phải, tất cả bọn họ đâu có bản tính đĩ điếm, họ là
những kẻ thất cơ lỡ vận do cuộc sống tư sản đưa lại. Mơ ước thầm
kín của họ là chiếc giường cuối: chứ đầu phải lối sống trác táng.
Nhưng họ không đời nào để lộ ra.

Tôi ngồi vào đàn dương cầm. Rosa chỉ mong có thế. Cũng như

thảy các cô gái này, ả yêu âm nhạc.

Để chia tay, tôi chơi lại một lần nữa tất cả các bài mà Lilly và các

cô bạn của ả ưa thích. Mở đầu là bài Lời cầu nguyện của nàng trinh
nữ. Tuy cái nhan đề không hoàn toàn thích hợp với bối cảnh nhưng
đây cũng chỉ là một khúc hát đòi hỏi kỹ thuật cao, nhiều luyến láy.
Tiếp đến bầy chim nhỏ, Ráng hồng trên đỉnh Alpes, Khi tình yêu
chết, Bạc triệu của chú hề, và cuối cùng: Tôi muốn trở lại quê hương,
bài ca mà Rosa đặc biệt yêu thích. Gái điếm là những kẻ chai sạn
nhất, đồng thời lại cũng đa cảm nhất. Thảy các ả đều hát theo. Anh
chàng Kiki đồng cô một mình một giọng.

Lilly ra về. Ả phải đi đón vị hôn phu của ả. Rosa nồng nhiệt ôm

hôn bạn. “Tốt đẹp cả nhé, Lilly! Đừng để bị bắt nạt nhé!”

Lilly đi khỏi với hai tay ôm đầy quà tặng. Có quỷ thần chứng

giám, gương mặt ả đổi khác hoàn toàn so với trước đây. Những nét
trơ trẽn vốn hằn trên tất thảy những kẻ nào dính dáng đến thói đê
tiện của con người giờ đã bị xóa sạch, gương mặt trở nên mềm dịu
hơn và thật sự phảng phất chút gì đó của một nàng trinh nữ mới
lớn.

Chúng tôi ra trước cửa vẫy theo Lilly. Đột nhiên Mimi òa khóc.

Chính ả cũng từng có chồng. Trong chiến tranh, chồng ả chết vì lao
phổi. Giá như anh ta tử trận thì ả đã được lĩnh một món tiền tuất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.