BA NGƯỜI BẠN - Trang 63

“Một ý xuất chúng đấy. Mình cảm thấy người hơi lung liêng.

Nhưng có thể chỉ vì đói”.

Koster gật đầu. “Ăn bao giờ cũng tốt. Đó là nguyên tắc cơ bản

của thảy các chiến binh cũ. Chiều nay mình cũng làm một việc có
chiều lung liêng. Mình đã đăng ký cho chiếc Karl đua đấy”.

“Thật sao?”, tôi hỏi. “Đua lần thứ sáu?”. Cậu ta gật đầu.
“Nhưng mẹ kiếp, O o, toàn những chiếc xe cự phách cả”.
Cậu ta lại gật. “Braumuller trong chiếc xe thể thao thượng hạng”.
Tôi xắn tay áo lên. “Thế thì bắt tay vào việc thôi, O o! Ta sẽ lau

dầu kỹ lưỡng cho cái xe thân yêu nhất của cả bọn”.

“Hẵng khoan!”, con người lãng mạn cuối cùng vừa về đến nơi

bèn kêu lên “Ních no bụng cái đã!” Cậu ta giở đồ ăn tối ra… pho
mát, bánh mì, xúc xích hun khói rắn như đá, và cá trích. Vừa ăn
chúng tôi vừa uống bia ướp lạnh. Ba thằng ăn lấy ăn để như cánh
thợ đập lúa đói rã vẫn ăn. Rồi cả bọn đến bên chiếc Karl. Hai giờ
liền chúng tôi loay hoay với nó, kiểm tra và bôi dầu từng bộ phận
một. Sau đó Lenz và tôi lại chén thêm lần nữa. Bây giờ Lenz bật luôn
cả đèn của chiếc Ford. Ngẫu nhiên mà một đèn pha của nó vẫn lành
lặn sau cú đấm đêm nào. Từ cái khung xe quằn vênh, cái đèn trân
trân ngó xéo lên trời. Lenz hài lòng quay người lại. “Thế đấy,
Robby, giờ hãy lôi lũ chai ra đây. Bọn ta sẽ uống mừng hội cây trổ
hoa”.

Tôi đặt lên bàn chai cognac, chai gin và hai cái ly.
“Thế ly của cậu đâu?”, Go fried hỏi.
“Mình không uống”.
“Cái gì? Tại sao không?”
“Vì mình đã chán ngấy cái trò nhậu nhẹt khốn kiếp này”.
Lenz quan sát tôi một lát. Đoạn cậu ta bảo Koster: “Thằng bé của

tụi mình quá chén mất rồi, O o ơi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.