BA NGƯỜI BẠN - Trang 64

“Cậu ta đã không muốn uống, thì mặc cậu ta”.
Lenz rót cho mình một ly đầy. “Ít bữa nay chú chàng có hơi điên

điên”.

“Điên thôi đã may”, tôi đáp.
Phía sau mái nhà của xí nghiệp đối diện nhô lên vầng trăng to và

đỏ ối. Chúng tôi ngồi im hồi lâu. “Nói thử xem, Go fried”, tôi mở
đầu, “cậu là một chuyên gia trong tình yêu, đúng chứ?”

“Chuyên gia thôi ư? Mình là bậc thầy già đời trong tình yêu”,

Lenz khiêm tốn đáp.

“Hay lắm. Cụ thể mình muốn biết có thật khi yêu con người ta

bao giờ cũng xử sự ngớ ngẩn không”.

“Sao lại ngớ ngẩn?”
“À như thể bị ngà say ấy. Lảm nhảm, tán nhăng tán cuội và bịp

bợm”.

Lenz phá lên cười. “Nhưng bé yêu ơi! Toàn bộ trò yêu đương

chẳng qua cũng chỉ là trò bịp bợm. Thói bịp bợm do Bà Mẹ Thiên
Nhiên sinh ra. Hãy nhìn cây mận kia xem! Nó cũng đang bịp bợm
đấy. Nó tự tô điểm đẹp hơn bản thân nó. Thật là quái dị nếu tình
yêu lại dính dáng đến sự thật, ơn Chúa, những nhà luân lý chết tiệt
dẫu sao cũng chưa trấn áp được hết thảy”.

Tôi nhỏm dậy. “Cậu cho rằng không thể có tình yêu mà không có

chút bịp bợm sao?”

“Hầu như không, bé ạ”.
“Nhưng dẫu sao con người vẫn có thể tự biến mình thành lố bịch

một cách đáng nguyền rủa”.

Lenz cười nhăn nhở. “Hãy nhớ lấy một điều, chú em: không,

không và không bao giờ ta có thể biến bản thân ta thành lố bịch
trước người đàn bà, một khi ta làm chút gì đó vì nàng. Ngay cả
trong những vai kịch đóng tồi nhất. Xin cứ làm những gì cậu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.