BA NGƯỜI BẠN - Trang 97

Chúng tôi ngồi vào một con thiên nga lớn và cứ thế xoay vù vù

khi lên khi xuống. Thế giới lướt qua lộng lẫy, chao đảo rồi rơi trở lại
một đường ngầm tối đen, chúng tôi xuyên qua đường hầm ấy trong
tiếng trống khua loạn xạ để rồi liền đó lại được chào đón trong ánh
sáng rực rõ và tiếng kèn trompet.

“Tiếp tục” Go fried kéo chúng tôi đến một chiếc đu bay với

những khinh khí cầu và phi cơ. Chúng tôi trèo lên một khinh khí
cầu và chao lượn ba vòng liền.

Khi xuống tới đất, chúng tôi hơi hụt hơi. “Bây giờ đến chỗ bánh

xe quỷ!” Lenz tuyên bố.

Bánh xe quỷ là một mặt tròn phẳng khổng lồ, ở giữa hơi lồi, luôn

quay nhanh dần, và ta phải chống chọi để không bị nó hất xuống.
Go fried trèo lên với chừng hai chục người nữa. Cậu ta nhảy loi
choi như một thằng cha lên cơn khùng và được hoan hô nhiệt liệt.
Rốt cuộc còn lại một mình cậu ta và một chị bếp có cặp mông đồ sộ
như mông ngựa cày. Khi cuộc chơi trở nên khó nhá, chị chàng khôn
lỏi ngồi phệt ngay xuống chính giữa mặt tròn, và Go fried loi choi
lượn vòng sát chị ta. Những kẻ khác đã bị lẳng ráo xuống đất. Rốt
cuộc, số phận cũng túm gáy con người lãng mạn cuối cùng, anh
chàng chếnh choáng nhào vào lòng chị bếp, rồi, vẫn trong vòng ôm
của chị, lăn lông lốc sang một bên. Khi trở xuống chỗ chúng tôi,
Lenz đã khoác tay chị bếp và thân mật gọi chị là Lina. Lina mỉm
cười ngượng nghịu. Lenz hỏi chị muốn dùng gì để cậu ta đãi. Lina
bèn nói uống bia chắc là đã khát, cả hai biến vào một rạp vũ dân
gian vùng Bavarois Thượng

[7]

.

“Còn chúng mình? Chúng mình đi đâu bây giờ?”
Patrice Hollmann hỏi, hai mắt long lanh.
“Vào mê cung ma quỷ”, tôi nói, tay chỉ một căn lều lớn.
Mê cung là một con đường đầy rẫy sự kinh ngạc. Đi được vài

bước, đất chòng chành dưới chân, những bàn tay quờ quạng trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.