BA NGƯỜI KHÁC - Trang 187

nhận hàng trên thành phố cấp. Tôi bảo tôi không biết về hỏi hàng gì. Có
nhân viên chỉ cho tôi trong ngăn tủ bề bộn, một hộp giấy vuông vắn: “Đây,
hôm nào đủ giấy tờ, hải quan cho mở ra mới biết hàng gì, bác ạ “.
Rồi tôi cũng lo được từ khối dân phố lên khu, lên thành phố cho có nổi một
tờ giấy sổ lĩnh hàng nước ngoài. Tiền mua các thứ phí tổn bạc nghìn. Đến
nơi lại bảo nộp phạt tiền lưu kho mất hai nghìn rưỡi. Nặng quá, tôi đã nghĩ
toan bỏ. Nhưng đằng nào cũng đâm lao rồi, tôi lại về cào cấu, cả giật nóng,
cả vay lãi ngày. Cũng có lúc chợt hoảng. Nhỡ một cái lại là cái hộp cứt như
trong truyện Trạng Quỳnh thì có mà toi đời. Nhưng không, một gói những
lọ, những hộp xinh xinh. Người hải quan xem từng lọ rồi bảo đây là thuốc
bổ, được phép nhận.
Tôi ôm cái hộp lên ngực mới gạt được đám người bám ngoài cửa, nhao
nhao:
- Thuốc à? Có bán không. Bao nhiêu? Xem nào, xem nào…
Tôi đứng bơm hàng ngày một cụm ngã năm ấy, có người bơm xe lại đã
thành quen biết, một vài phút đợi bơm, đã ra khối chuyện phố phường. Chỉ
hôm sau, tôi đã hỏi biết được toàn thuốc vitamin A, B, C, B6. Thuốc Pháp,
thuốc Mỹ, đắt đấy, bán được tiền. Tôi hỏi mỗi người một tý, chắp lại, đã
ước lượng được giá cả. Thế là không dưng trời cho tôi của.
Ai ở nước Úc gửi cho tôi? Không có thư, không tên người gửi. Hàng chữ
tên tôi, số nhà, phố thì đánh máy. Người ta bảo ở các nước văn minh, ra
hiệu xe đạp, mua cái xe rồi lại thuê gửi, thế là cửa hiệu cứ việc đóng gói và
gửi đi, người mua không phải động tay, không cần biết mặt cái xe. Nhưng
ai gửi, lục soát đến đâu cũng không ra ai. Không một cớ nào để đoán nổi.
Cuối cùng, trong ý nghĩ tôi đọng lại hai con vợ mất tích kia, mà có lần
người ta đồn nó đã đi những nước nào nước nào sướng hơn tiên. Có lẽ là
mụ ta. Lúc khó nhất người ta cũng nghĩ rồi ra có lúc được mở mặt, hay là
nó, chỉ có nó mới biết tên tôi, số nhà tôi, mà xét những mối quen biết thì
quanh đây cả, chỉ bọn khố dây, ai mà có được hộp sang này! Đích là nó rồi.
Chỉ có con vợ trước ở Tam Mai thấy bảo lấy chống, làm cut-lít có thể nó về
bên Tây bên Mỹ, Nhưng con ấy lại không biết chỗ tôi ở bây giờ. Thế thì ai
gửi cho tôi, lại rồi ruột thêm. Tôi có hai vợ, hai đứa con thật sự còn con rơi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.