BA SAI LẦM CỦA ĐỜI TÔI - Trang 108

trạng thái tự chủ, nó có thể tăng độ tập trung để sử dụng tài năng của mình.
Mẹo này là nhằm sử dụng khả năng của nó ở mức độ vẫn ghi điểm, nhưng
không phải rời vạch đánh bóng sớm. Một lần đánh bóng như vậy trong một
vòng ném bóng đã ổn. Giờ Ish muốn nó đánh được hai lần như vậy trong
một vòng ném.

“Chuyển. Paras đánh bóng, Ali bắt bóng,” Ish quát sau ba vòng ném bóng.

Ali không bắt được pha bóng nào cả. Thất vọng, nó ném gậy lên vạch.

“Này, cẩn thận chứ. Gậy mới đấy,” Ish nói.
Paras đánh bóng cho Ali bắt, nhưng tay Ali còn bận níu dây quần. Quả

bóng rơi thụp xuống đất.

“Em ngủ gật à?” Ish nói nhưng Ali lờ đi.

Ba quả bóng tiếp theo, Paras cố ý để Ali bắt bóng.
“Này, Ali, bắt đi,” Ish gào lên từ vị trí trọng tài.
Ali thọc một tay vào túi. Nó nhận ra Ish đang nhìn chằm mình, và thằng

bé vụt giơ tay lên. Hai bước thôi và hẳn nó có thể bắt được bóng. Nhưng nó
không bắt được, và bóng rớt xuống đất.

“Này,” Ish lắc mạnh vai Ali. “Đang mơ hả?”
“Em muốn về sớm,” Ali nói, tay xoa vai.
“Tập xong cái đã.”

“Gậy này, Ali,” Paras nói khi đến gần Ali.
“Không, nó phải bắt bóng,” Ish nói.
“Không sao đâu, anh Ish. Em biết cậu ấy muốn đánh bóng,” Paras nói và

đưa gậy cho Ali. “Và em muốn tập bắt bóng nhiều hơn. Em cần tập cho tốt
để chuẩn bị cho trận đấu ở trường.”

Ali cầm gậy, bước đến vạch đánh bóng mà không nhìn lên. Bối rối trước

sự láo lếu ấy, Ish hối tiếc đã nuông chiều cậu bé có tài này - khi thì tặng gậy,
lúc thì tặng đồ tập khác.

Ish cho phép Ali đánh bóng, vì Paras khăng khăng đòi. “Để Paras bắt

bóng, đánh bóng nhẹ thôi, về bên trái.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.