BA SAI LẦM CỦA ĐỜI TÔI - Trang 115

“Ngày cho số Pi à? Sao lại có một ngày cho một thứ kinh khủng như

thế?”

“Xin lỗi em nhé? Đó là một ngày quan trọng của những người yêu toán.

Bọn anh chưa bao giờ công khai. Em có thể nói em yêu văn chương, em có
thể nói em yêu âm nhạc, nhưng em không thể nói em cảm thấy như vậy với
môn toán.”

“Tại sao không?”
“Vì mọi người sẽ gán cho em cái mác lập dị ngay.”
“Thì anh là vậy mà,” em khúc khích.

Em đóng nắp chai dầu dừa lại.
“Anh giúp em bôi dầu lên tóc được không? Em không với ra đằng sau

được.”

Tôi định nói nhưng líu cả lưỡi như thể lưỡi bị bọc trong lớp dầu kia. “

Vidya, chúng ta nên học ngay.”

“Vâng, vâng, sắp xong rồi. Chỉ phía trên gáy nữa thôi, làm ơn đi.”
Em xoay người trên ghế, lưng em quay về phía tôi. Em cầm cái nắp chai

dầu lên.

Quái gì thế, tôi nghĩ. Tôi nhúng ngón trỏ vào dầu rồi đưa lên cổ em.

“Không phải ở đấy,” em lại khúc khích. “Buồn quá. Cao lên nữa, vào

chân tóc ấy.”

Em bảo tôi nhúng cả ba ngón tay chứ đừng dùng một ngón, và ép mạnh

hơn. Trong cơn choáng ngợp, tôi làm theo chỉ dẫn của em. Gia sư toán giỏi
nhất thành phố đã trở thành một gã gội đầu mát xa.

“Cửa hàng mới sao rồi anh?” em hỏi.

“Tuyệt lắm, anh đã trả tiền đặt cọc và trả trước ba tháng tiền thuê,” tôi

nói. “Năm mươi ngàn đồng tiền mặt. Bọn anh sẽ có vị trí tốt nhất trong khu
mua sắm.”

“Em mong quá,” em nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.