BA SAI LẦM CỦA ĐỜI TÔI - Trang 120

Các báo cáo cho biết trong khi phần lớn Admedabad không bị ảnh

hưởng, thì những tòa nhà mới xây và sắp xây xong chịu thiệt hại nghiêm
trọng...
” phóng viên nói khi khắp cột sống tôi cứ ngứa ngáy nôn nao.

“Không, không, không...” tôi lẩm bẩm một mình.

“Gì đấy?” mẹ tôi nói khi bà mang trà và bánh mì cho tôi.
“Con phải đi đây.”
“Đi đâu?”

“Navrangpura... ngay bây giờ,” tôi nói và xỏ dép vào.
“Con điên à?” bà nói.
“Cửa hàng của con, cửa hàng,” tôi chỉ nói được vậy rồi chạy ra khỏi nhà.

Cả thành phố như đóng cửa. Tôi không tìm thấy chiếc ô tô hay xe buýt

nào. Tôi quyết định chạy bảy kilômét. Tôi phải xem cửa hàng mới của mình
có sao không. Đúng, tôi muốn nó không bị làm sao.

Phải mất một giờ tôi mới đến nơi. Tôi thấy sự tàn phá trên đường. Khu

vực thành phố mới như Satellite chịu thiệt hại nặng nề. Gần như mọi tòa nhà
đều bị vỡ cửa sổ. Những tòa nhà đang xây đã biến thành gạch vụn. Tôi vào
khu Navrangpura. Những bảng hiệu của các cửa hàng sang trọng đã rơi
xuống đường. Tôi tự giải thích rằng tòa nhà mới, siêu hiện đại của tôi sẽ có
đặc tính chống động đất. Tôi thở hổn hển khi chạy mấy trăm mét cuối cùng.
Mồ hôi vã khắp người.

Hay mình đã chạy qua tòa nhà rồi? Tôi nói khi chạy đến con phố. Cảnh

hỗn loạn trên phố và những biển hiệu đổ nát khiến rất khó tìm ra địa chỉ.

Tôi lùi lại, hít thở.
“Tòa nhà đâu nhỉ?” tôi tự hỏi, khi vòng đi vòng lại con phố.
Cuối cùng tôi đã thấy. Tòa nhà sáu tầng mới hôm trước vẫn còn nguyên

vẹn, giờ đã biến thành một đống bê tông. Tôi không thể tập trung nổi. Tôi
thấy khát kinh khủng. Tôi tìm nước, nhưng chỉ thấy gạch vụn, gạch vụn và
chỉ có gạch vụn. Bụng tôi đau nhói. Tôi đưa tay trái ôm bụng và ngồi lên cái
ghế gãy để cho tỉnh táo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.