BA SAI LẦM CỦA ĐỜI TÔI - Trang 121

Cảnh sát lôi ra một công nhân bị thương khắp mình mẩy. Các bao xi măng

rơi vào người anh ta, nghiền nát cả chân. Nhìn thấy máu tôi lại buồn nôn.
Không ai trong đám đông chú ý đến tôi. Một trăm mười ngàn đồng, con số
ấy bật lên trong đầu tôi.

Những hình ảnh không liên quan vào cái ngày bố tôi bỏ đi lại hiện lên

trong đầu. Những hình ảnh đấy đã nhiều năm nay không xuất hiện, vẻ mặt
ông ta khi đóng cửa phòng khách ra khỏi nhà. Những giọt nước mắt lặng
thầm của mẹ mấy tiếng sau đó, và tiếp tục vài năm sau đó. Tôi không biết tại
sao cảnh tượng quá khứ ấy lại hiện về trong tôi. Tôi nghĩ bộ não có một
ngăn đặc biệt cất giấu những ký ức đớn đau. Cái ngăn ấy khép chặt, nhưng
mỗi lần có ký ức mới cần thêm vào, nó mở ra và bạn có thể nhìn vào bên
trong. Tôi cảm thấy tức giận bố, cảm giác hoàn toàn đặt sai chỗ, khi đáng ra
phải căm giận trận động đất này. Hay căm giận bản thân, vì đã đánh cược
quá nhiều tiền. Căm giận vì mắc sai lầm lớn đầu tiên trong đời.

Cơ thể tôi run lên bần bật.
“Đừng lo, Thượng đế sẽ bảo vệ chúng ta,” ai đó vỗ vai tôi.
“Ô thật sao, vậy kẻ quái nào đã gây ra chuyện này?” tôi nói và đẩy người

lạ đi. Tôi không cần cảm thông, tôi muốn cửa hàng của tôi.

Hai năm chắt bóp tằn tiện, hai mươi năm mơ ước - tất cả bị quét sạch chỉ

trong hai mươi giây. Biển hiệu đèn neon “Khu mua sắm Navrangpura”, từng
dựng trên đỉnh tòa nhà sáu tầng, giờ nằm liếm đất. Có lẽ Thượng đế muốn
nói gì đó - rằng chúng tôi không nên vào khu mua sắm này. Định mệnh của
chúng tôi là ở lại cửa hàng nhỏ trong thành phố nhỏ và chúng tôi không nên
cố cho giống những thành phố lớn. Tôi không biết tại sao tôi nghĩ đến
Thượng đế, vì tôi là người vô thần. Nhưng còn biết đổ lỗi cho ai khác đây?

Dĩ nhiên tôi có thể đổ lỗi cho bên nhà thầu khu mua sắm Navrangpura.

Những tòa nhà hàng trăm năm tuổi ở trong thành phố cũ vẫn đứng nguyên.
Ngôi đền hai trăm năm tuổi nhà Omi vẫn không hề hấn. Vậy tại sao khu mua
sắm khốn kiếp của tôi lại sập? Bọn xây dựng đã xây bằng gì? Cát à?

Tôi cần ai đó để đổ lỗi. Tôi cần đánh ai đó, đánh cái gì đó. Tôi cầm một

viên gạch lên, và ném vào một ô cửa sổ đã vỡ. Phần kính còn lại vỡ ra nhiều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.