BA SAI LẦM CỦA ĐỜI TÔI - Trang 161

Độ đã thi đấu tuyệt vời trong những giải gần đây. Mùa nghỉ hè sẽ bắt đầu vài
tuần nữa. Nếu bán hết, tôi có thể nâng gấp đôi khoản tiết kiệm.

“Mày biết mày đang làm gì chứ?” Ish ngờ vực.

Tôi nhìn nó. Những rủi ro trước đây của tôi đã làm nó thất vọng. Nhưng

mà, bạn không thể làm ăn mà không chấp nhận đánh cược.

“Có, tao biết. Mày có tin tao không?”
“Dĩ nhiên,” nó nói. “Nhưng con gái ông ta đi rồi.”

“Gì cơ?” tôi nói, bối rối.
“Mày quan tâm đến con bé,” Ish nhắc nhở tôi.
“Ồ,” tôi nói và quay đi. Mày không biết ai quan tâm đến ai đầu, thằng bạn

ạ, tôi nghĩ.

***

Việc kinh doanh bùng nổ trong ba tháng tiếp theo. Mọi đứa trẻ Ấn Độ đều

chơi cricket trong tháng Năm và Sáu. Các chuyên gia gọi loạt trận đấu giữa
Ấn Độ và Úc là lịch sử. Những trận đấu chính thức đều trùng với thời điểm
thi cử. Tình trạng không được chơi cricket, bị bó buộc dồn nén như vậy chỉ
có dịp bung ra đúng vào kỳ nghỉ.

“Đây là cách Harbhajan cầm bóng phải không?” một thằng bé bảy tuổi cố

nắm quả bóng cricket trong bàn tay nhỏ xíu.

“Cách đánh của Laxman và của tao giống y hệt,” một thằng bé khác ở

công viên nói.

Lượng khách đến cửa hàng trong đền tăng gấp ba lần. Công việc bán buôn

của chúng tôi còn tốt hơn rất nhiều. Các nhà bán lẻ không ngừng gọi điện.

“Gì cơ? Pandit-ji sẽ quay về Kashmir ư? Mà này, cho hai hộp bóng đến

cửa hàng thể thao ở City Mali nhé?” một người nói.

“Tôi đã tiếp quản việc kinh doanh của Pandit-ji. Cứ gọi cho chúng tôi

nhé, chúng tôi sẽ giao hàng trong hai giờ,” tôi nói với một cửa hàng lớn khác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.