BA SAI LẦM CỦA ĐỜI TÔI - Trang 17

“Cả ba chúng ta à? Cả tao nữa à?” Omi thắc mắc, nó phấn khích rồi.

Những thằng ngu như nó thích được là một phần cái gì đó, bất kể là gì. Tuy
nhiên, lần này chúng tôi cần Omi.

“Đúng, mày đóng một vai trò thiết yếu. Nhưng để sau là bao giờ hả Ish?

Bao giờ?”

“Thôi đi! Xem kia, trận đấu bắt đầu rồi. Thôi được, để lúc ăn tối. Đi Gopi

nhá,” Ish nói.

“Gopi à? Ai trả tiền?” tôi bị ngắt lời khi trận đấu bắt đầu.
Bíp, bíp, bíp. Tiếng còi xe cắt ngang cuộc trò chuyện của chúng tôi. Một

chiếc xe đã chạy đến ngoài phố.

“Cái quái gì thế! Tao sẽ cho thằng khốn này một bài học,” Ish nói, nhìn ra

ngoài cửa sổ.

“Chuyện gì thế?”
“Một thằng khốn nhà giàu. Ngày nào cũng lượn quanh nhà tao.”

“Tại sao?” tôi nói.
“Vì Vidya. Nó từng học thêm với con bé. Con bé cũng hay kêu ca về nó,”

Ish nói.

Bíp, bíp, bíp, chiếc xe lại chạy gần đến ngôi nhà.

“Chết tiệt, tao không muốn bỏ lỡ trận này,” Ish nói khi nó thấy đội Ấn Độ

ghi được bốn điểm. Ish cầm lấy gậy. Chúng tôi chạy ra khỏi nhà. Chiếc
Esteem màu bạc chạy được một vòng quanh khu phố, và quay lại làm một
lượt còi nữa. Ish đứng trước xe bảo thằng kia dừng lại. Chiếc Esteem dừng
trước Ish. Ish đến chỗ lái xe, một thằng chíp hôi.

“Này, đèn pha tuột ra kìa.”
“Thật à?” thằng bé nói và tắt máy. Nó ra ngoài, lên đầu xe.

Ish tóm lấy gáy thằng kia và giộng mặt nó xuống nắp ca pô. Rồi nó lấy

gậy đập thằng vào đèn pha. Kính vỡ và bóng đèn tuột ra.

“Anh bị làm sao thế,” thằng bé nói, máu mũi ộc ra.
“Mày hỏi tao làm sao à? Mày thích bấm còi lắm hả?” Ish nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.