BA SAI LẦM CỦA ĐỜI TÔI - Trang 172

ngày đầu à?”

“Tôi không...”

“Anh bạn này, tôi thấy rất nhiều tài năng. Mỗi đứa trẻ được học bổng AIS

đều có tài năng riêng. Nếu tôi không đánh gục niềm kiêu hãnh của chúng,
chúng sẽ suốt đời ngạo mạn. Các vận động viên thể thao không phải ngôi
sao điện ảnh, anh bạn ạ. Dù đất nước các anh đối xử với họ như vậy.”

“Nhưng Fred này...”
“Người Ấn các anh có tài năng, còn sự rèn luyện thì không - cứ tin tôi đi,

anh bạn.”

“Chúng tôi chỉ ở đây có một tuần,” giọng Ish quẫn bách.
“Tôi sẽ khiến một tuần này có ích. Nhưng bài học hôm nay quan trọng

lắm. Nếu nó không khiêm tốn, nó sẽ chẳng tồn tại lâu đâu,” Fred nói, rồi
nhìn đồng hồ. “Tôi có hẹn với bà xã rồi. Tôi chuồn đây.”

***

“Cụng nào!” mọi người hét lên. Chúng tôi cụng chai màu nâu sẫm, loại

bia XXXX, còn gọi là chú lùn fourex.

“Chào các anh!” cô phục vụ Hazel ôm lấy Fred, trông cô quá hấp dẫn so

với một cô phục vụ.

“Ồ...” học viên của Fred kích anh ta sau khi cô gái đã đi rồi.
“Không đời nào, các bạn. Bà xã tôi sẽ không tha cho tôi nếu tôi đong đưa

người khác đâu,” Fred nói. “Nhưng các anh còn độc thân. Các anh hẳn phải
có những cô gái Ấn Độ xinh đẹp chứ.”

Mọi người nhìn chúng tôi.

“Chúng tôi không có bạn gái,” Omi nói.
“Tại sao không? Phụ nữ Ấn Độ hấp dẫn lắm mà,” Michael nói, trợn tròn

mắt.

“Mải mê công việc quá,” tôi nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.