BA SAI LẦM CỦA ĐỜI TÔI - Trang 181

MƯỜI BỐN

Điện thoại đổ chuông hai lần. Tôi ngắt máy. Tôi đã nghĩ sẽ rời khỏi buồng

điện thoại. Rồi tôi lại bỏ thêm xu vào và quay tiếp.

“A lô? Anh Ishaan à?” Vidya nói khi nhấc máy.

Cú điện thoại ngốn hết số tiền xu trị giá hai đô la.
Tôi lại ngắt máy. Tiên sư, mình đang làm quái gì đây? Tôi lại dùng những

đồng xu mới để gọi. Em cầm máy ngay.

“Anh à, có nghe em nói không?”

Tôi đã làm điều sến nhất có thể. Tôi chỉ thở thôi. Hẳn tôi đã sang cái giới

hạn một tên biến thái, nhưng tôi không tìm thấy gì tốt hơn để nói.

“Govind à?” em nói, giọng em thận trọng.
Em đoán được hơi thở tôi à? Con bé này làm sao ấy nhỉ? “Chào em,” tôi

nói. Tôi không thể kìm lòng hơn được nữa.

“Govind, èo ơi. Em nhìn thấy số quốc tế. Vậy, anh nói đi?”
Trong tất cả những câu được nói trên điện thoại, tôi ghét câu “anh nói đi”

nhất. Tôi có nhất thiết phải nói gì chỉ vì đã gọi điện không?

“À, anh...”

“Ở Úc thế nào? Có vui không? Anh nói đi?”
Nếu em lại bảo anh nói đi, tôi sẽ giết em mất. Nhưng có lẽ tôi nên nói cho

em chuyện gì đó, tôi nghĩ.

“Ừ, tuyệt lắm. Em sẽ thích chỗ này cho mà xem,” tôi nói.

“Chỗ nào? Anh kể nữa đi? Anh đang ở đâu?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.