BA SAI LẦM CỦA ĐỜI TÔI - Trang 184

“Gì thế?”
Bíp. Bíp. Bíp. Cái công ty Úc ngu ngốc tên là Telstra đã phá hoại giây

phút lãng mạn đầu tiên của tôi.

Tôi quay lại. Tôi nghĩ về cô gái chỉ muốn có cát. Tôi cũng nghĩ các công

ty điện thoại kiếm được bao nhiêu, vì tôi gọi mới một tí thôi đã tốn hết cả
một bữa ăn.

Tôi đi qua một nhà hàng ngoài trời sang trọng tên là Blue Orange Café.

Người Úc tạo cho từ ung dung thêm một nghĩa mới. Mọi người ngồi hàng
giờ liền chỉ với một cốc bia. Những cô phục vụ xinh đẹp tung tăng đi lại,
đưa cho khách bánh nhân thịt và sandwich nướng.

Tôi lấy một hộp diêm trên quầy bar, rồi đổ hết que diêm vào thùng rác.

Tôi quay ra bờ biển, cho đến khi làn nước bọt chạm vào ngón chân tôi. Tôi
nhìn quanh rồi cúi xuống. Tôi nhồi một ít cát vào hộp diêm, rồi bỏ hộp vào
túi.

“Này, mày đang làm gì thế?” Omi nói khi nó từ sau những con sóng hiện

ra, trông như nàng tiên cá xấu xí nhất quả đất.

“Không gì cả, mày đang làm gì bên này? Sóng ở bên kia hay hơn chứ,”

tôi nói.

“Tao đến gặp mày. Tao mượn ít tiền xu mua Coca được không. Tao thấy

khát.”

“Tiền xu hết rồi. Còn chút tiền cho hôm nay, nhưng tiền đấy để ăn trưa.”
“Hết rồi à?” Omi nói.
“Ừ,” tôi nói, tức tối. Tôi không thích khi những người kém khôn ngoan

hơn tôi lại chất vấn tôi.

“Mày đã gọi cho ai thế?” Omi nói.
“Nhà cung cấp.”
“Nhà cung cấp nào.”

“Hỏi gì lắm thế, ăn trưa thôi. Mày lau người đi.”
“Vidya à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.