BA SAI LẦM CỦA ĐỜI TÔI - Trang 222

bè nữa. Còn Vidya? Em mới mười tám. Em còn phải học cao hơn, làm nhân
viên PR hay gì đó mà em muốn. Em không thể chuyển từ cuộc sống tù túng
này sang một nhà tù khác. Được rối, tình huống tệ nhất là tôi đề cập chuyện
phá.
Em ngồi xịch ra. Khóc làm cho mắt em thêm ướt và khuôn mặt em ửng
hồng. Trông em lại thêm phần xinh đẹp. Tại sao đàn ông lại không thể
ngừng chú ý đến sắc đẹp nhỉ?
Vài phút sau chúng tôi đứng lên dạo bước.

“Đợi vài ngày nữa xem. Chúng ta sẽ xem phải làm gì,” tôi nói khi đến

trạm đỗ xe.

“Có lẽ là báo động giả. Em đang phản ứng thái quá. Em nên đợi một vài

ngày nữa trước khi kể cho anh,” em nói. Em siết ngón tay tôi khi đang ở trên
xe. Khuôn mặt em hết bình tĩnh lại chuyển sang lo âu.

Chúng tôi lặng yên không nói gì trên xe khoảng chừng năm phút. Rồi tôi

phải nói ra điều đó. “Vidya này, nhỡ mà, nhỡ mà không phải báo động giả.
Chúng ta sẽ làm gì đây? Hay chúng ta nên bàn sau nhỉ?”

“Anh nói xem, anh muốn làm gì?”

Khi phụ nữ hỏi lựa chọn của ta thì trong đầu họ đã lựa chọn rồi. Và nếu

bạn muốn duy trì sự đúng mực, bạn nên chọn y như vậy.

Tôi nhìn vào mắt em, để tìm câu trả lời em trông đợi ở tôi. Tôi không tìm

được.

“Anh không biết. Với anh chuyện này quá lớn, không phải một tin tức

thông thường. Anh không thể nói chúng ta sẽ làm gì. Có bầu, phá thai, anh
không biết những chuyện này nó thế nào.”

“Anh muốn em phá thai à?”
“Không, không. Anh bảo anh không biết. Thế còn lựa chọn khác, kết hôn

à?”

“Thôi nhé, em mới mười tám. Em vừa học xong trung học,” em nói.

“Vậy thì sao?”
“Em không biết. Em không muốn nghĩ. Thôi đừng nói nữa,” em nói.
Chúng tôi yên lặng suốt hành trình còn lại trên ô tô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.